Nghiêm!

 

Ngồi xuống!

 

Tôi muốn các anh biết...

 

Chẳng tên khốn kiếp nào
thắng trận...

 

Bằng cách hy sinh
cho đất nước mình.

 

Mà thắng.

 

Bằng cách làm những thằng
khốn ngu xuẩn bên kia.

 

Hy sinh cho đất nước chúng nó!

 

Anh em...

 

Những gì anh em nghe.

 

Về việc nước Mỹ không muốn
tham chiến...

 

Hay muốn ở ngoài lề...

 

Chỉ là đồ bỏ.

 

Người Mỹ có máu thích chiến đấu.

 

Người Mỹ thật sự thích cảm
giác của chiến trường.

 

Khi anh em còn nhỏ...

 

Ai cũng đã ái mộ người bạn
vô địch về bắn bi.

 

Người chạy nhanh nhất,
những cầu thủ đội bóng lớn.

 

Các võ sĩ quyền anh dai sức nhất.

 

Người Mỹ yêu người thắng trận...

 

Và không chấp nhận kẻ bại trận.

 

Người Mỹ chơi lúc nào
cũng để thắng.

 

Tôi đếch cần.

 

Những người thất bại!

 

Đó là lý do người Mỹ chưa
bao giờ thua trận.

 

Và sẽ không bao giờ thua,
một cuộc chiến nào.

 

Vì chính ý nghĩ thất bại...

 

Đáng ghét đối với người Mỹ.

 

Bây giờ...

 

Quân đội... là một tập thể.

 

Sống. Ăn, ngủ, chiến đấu
như một tập thể.

 

Quyền lợi cá nhân là thứ tào lao.

 

Những thằng khốn bệnh hoạn viết.

 

Về quyền lợi cá nhân cho tờ
Saturday Evening Post...

 

Chẳng biết gì về chiến tranh.

 

Hơn là chuyện làm tình.

 

Nay, ta có thực phẩm và
quân trang tốt nhất...

 

Tinh thần cao nhất...

 

Và những người giỏi nhất thế giới.

 

Anh em biết không.

 

Thề có Chúa, tôi... Thật tội
cho những tên đáng thương.

 

Mà ta sắp giao chiến.
Thật đấy. Tôi tội cho họ!

 

Không những ta sẽ bắn vào
những tên khốn đó.

 

Ta sẽ còn moi ruột chúng nữa.

 

Và dùng chúng bôi trơn cho
xích xe tăng.

 

Ta sẽ diệt những tên mọi rợ đó.

 

Hàng đống hàng ngàn.

 

Phần tôi...

 

Tôi biết một số trong các bạn...

 

Đang tự hỏi...

 

Chưa biết mình có hoảng sợ
trước cuộc chiến hay không.

 

Đừng lo.

 

Tôi có thể cam đoan...

 

Rằng anh em sẽ hoàn thành
nhiệm vụ.

 

Bọn Quốc Xã... là kẻ thù.

 

Hãy đánh tan chúng!

 

Lấy máu chúng!

 

Nã đạn vào bụng chúng!

 

Khi các bạn đặt tay...

 

Vào đống bầy nhầy...

 

Mà trước đó đã là gương mặt
của người bạn thân nhất...

 

Anh em sẽ biết phải làm gì.

 

Còn một điều nữa tôi muốn
anh em nhớ...

 

Là tôi không muốn nhận bất cứ
tin nhắn nào.

 

Bảo rằng ta đang cố thủ.

 

Ta không giữ gì cả.

 

Để bọn Đức làm việc đó.

 

Ta sẽ luôn tiến tới và ta
không quan tâm.

 

Đến việc giữ bất cứ gì ngoài kẻ thù.

 

Ta sẽ xỏ mũi kẻ thù dắt đi...

 

Và đá vào mông chúng!

 

Ta sẽ khiến chúng lo sợ suốt...

 

Và ta sẽ đi xuyên qua chúng.

 

Như phân trong ruột ngỗng!

 

Thế nhưng.

 

Có một điều...

 

Mà anh em sẽ có thể nói.

 

Khi trở về nhà.

 

Và anh em có thể cảm ơn Chúa
về việc đó.

 

30 năm sau, khi anh em ngồi
bên lò sưởi.

 

Với cháu nội trên đùi...

 

Và nó hỏi bạn.

 

Ông làm gì trong Thế chiến thứ ll...

 

Anh em sẽ không phải nói...

 

À...

 

Ông chỉ làm việc ở Louisiana.

 

Như vậy đó.

 

Anh em đã biết tôi nghĩ gì.

 

Hãy ra trận.

 

Tôi sẽ hãnh diện...

 

Chỉ huy anh em ra chiến trường.

 

Bất cứ lúc nào...

 

Bất cứ nơi đâu.

 

Thế thôi.

 

ĐẠl TƯỚNG PATTON.

 

Người Ả Rập cần thực phẩm
và quần áo.

 

Họ lột gọn xác lính ta trước khi
ta đem chôn cất họ.

 

Các bản báo cáo chính xác đấy chứ.

 

61 xe bọc thép, 45 tấn đạn dược.

 

25 súng 40 ly, 3 đại liên 105...

 

Không tính súng thần công...
liên thanh, súng trường...

 

Súng ngắn, ống nhòm
khoá thắt lưng, vớ lính...

 

1. 800 người.

 

Rabat - Ma rốc.

 

Nhân dân tôi chào đón ông,
Đại Tướng.

 

Về việc sư đoàn thuỷ quân lục
chiến của ông đổ bộ.

 

Trên lãnh thổ Châu Phi.

 

Và về việc dẫn dắt và quản lý.

 

Đất nước tôi.

 

Tôi đã rất thích ở đây, thưa ngài.

 

Đương nhiên, tôi thích ở.

 

Tunisia... Đánh nhau với người Đức.

 

Những con sư tử trong hang
run sợ khi ông đến.

 

Tôi cảm kích điều đó, thưa ngài.

 

Thật lộng lẫy.

 

Giá như binh lính của ta được
như thế.

 

Đại Tướng, hãy nói tôi nghe...

 

Ông nghĩ gì về xứ Maroc này?

 

Tôi rất thích, thưa ngài.

 

Nó là một sự kết hợp giữa
Kinh thánh... Và Hollywood.

 

Những người này chiến đấu
tại Kasserine?

 

Vâng.

 

Đối với quân đội Mỹ.

 

Bị đánh bại như thế.

 

Lần đầu tiên đụng độ
với người Đức...

 

Chống lại Rommel.

 

Ta cần Xạ thủ thiết giáp giỏi nhất.

 

Người nào đó đủ lì lợm để
tổ chức mọi việc.

 

- Patton?
- Có thể.

 

Lạy Chúa ban phép cho ta!

 

Trung Uý!

 

Sĩ quan trực đâu?

 

Billy? Chắc đang còn
cạo râu trong phòng.

 

Sao không ở đây trực?

 

Chắc cậu ấy cần cạo râu.

 

Hôm nay có Chỉ Huy Trưởng mới
sắp đến...

 

Đứa nào dám đá tao vậy?

 

Xin lỗi... Xếp!

 

Cậu đang làm gì trong này?

 

Thưa, tìm chỗ ngả lưng một chút.

 

Tốt, cứ ngủ lại đi.

 

Anh là tên lính duy nhất ở đây.

 

Còn biết mình đang làm gì.

 

Vâng, thưa Xếp.

 

Brad, anh sao rồi?

 

Khoẻ, George.
Rất vui gặp lại anh.

 

Al cũng nghĩ anh không đến
trước 9 giờ.

 

Ừ, tôi cũng thấy vậy.

 

Lính của tôi : Dick Jenson,
Al Stiller... Anh nhớ không?

 

Nhớ.

 

Brad, nói tôi nghe...

 

Anh đến đây có chuyện gì?

 

Eisenhower muốn có báo cáo
về trận Kasserine.

 

Tôi ở căn cứ anh như
một quan sát viên.

 

Nhưng tôi báo cáo trực tiếp cho lke.

 

Gián điệp hả?

 

Gọi văn phòng Đại Tướng
Eisenhower cho tôi.

 

Brad này...

 

Kasserine ra sao?

 

Một chuyện đổ bể.

 

Nghe nói mọi thứ đều hỏng.

 

Ta bắn đạn pháo 75 ly.

 

Bọn Đức đáp trả bằng đạn 88.

 

Thiết giáp Đức chạy dầu diesel.

 

Và ngay cả khi ta đã
bắn trúng chúng.

 

Chúng vẫn chạy như thường.

 

Thiết giáp chúng ta.

 

Thì anh em là ''Hòm đựng
Huân chương''.

 

Chỉ cần một mảnh đạn nóng
là xăng nổ tung.

 

Vụ xe tăng đó, tôi đã nói trước rồi.

 

Tôi có hỏi một người lính về
xích thiết giáp.

 

Tôi hỏi liệu đạn súng máy.

 

Có xuyên thủng thép bọc hay không?

 

Anh ta nói : ''Thưa không.

 

''Viên đạn chỉ xuyên thủng một bên.

 

Và khua một chút. ''.

 

Nghe nói ta đã có chút vấn đề.

 

Trong việc phối hợp với không quân.

 

Vấn đề là không hề có không quân.

 

Đại Tướng Smith gọi, thưa ngài.

 

Xin lỗi, Brad.

 

Bill?

 

Này, tôi gọi về... à... Bradley.

 

Và công việc của anh ấy ở đây.

 

Này, tôi cần một phụ tá giỏi.

 

Tôi muốn Brad là chỉ huy phó
của tôi.

 

Anh làm ơn nói với lke nhé?

 

Cảm ơn, Bill.

 

Giờ thì anh không làm gián điệp
cho Eisenhower nữa.

 

Anh làm việc cho tôi.

 

- Được không?
- Cũng được. Tốt thôi.

 

Dick... Anh còn sao đó không?

 

- Thưa còn.
- Cài lên cho tôi.

 

Sao thế, Brad?

 

Tổng thống ban khen
cho tôi rồi mà.

 

Tôi biết, nhưng, à... Việc này
chưa chính thức.

 

Cho đến khi được Thượng viện
phê duyệt.

 

Họ có cách làm việc của họ...

 

Tôi có cách của tôi.

 

George...

 

Nếu anh được chỉ định làm
Đô đốc hải quân Thổ nhĩ kỳ.

 

Tôi nghĩ lính của anh có thể.

 

Lục trong ba lô của họ.

 

Và tìm ra quân hàm đó cũng được.

 

Dù sao cũng chúc mừng...

 

Chúc mừng trước một chút.

 

Anh biết mà...

 

Tôi nghĩ những sao này trông
đẹp hơn.

 

Nếu cài trên áo màu xanh.

 

Tôi đã kể anh chưa... ? Có lần.

 

Tôi thiết kế quân phục lính
thiết giáp...

 

Bằng... Da xanh, có sọc đỏ.

 

Đại khái là một hàng nút đồng.

 

Chạy dài xuống đây.

 

Và đầu thì đội mũ bảo hộ
bóng đá.

 

Dĩ nhiên là quân đội chê nó.

 

Mẹ kiếp... Nhưng cũng đẹp vậy.

 

Lloyd Fredendall vừa đi.

 

George...

 

Còn một điều nữa.

 

Tôi viết trong bản báo cáo
trận Kasserine.

 

Một vài người lính đã sợ hãi.

 

Chuyện đó dễ hiểu thôi.

 

Chồn săn thiện nghệ nhất cũng
nhát súng lần đầu ra ngoài hang.

 

Tôi còn nhớ...

 

Khi không có gì làm tôi sợ bằng.

 

ý nghĩ một viên đạn bay ngay vào
mũi tôi...

 

Tôi không biết tại sao.

 

Nhưng hình ảnh viên đạn đến
mũi tôi.

 

Kinh khủng hơn so với các
khả năng khác.

 

Vâng, tôi có thể hiểu, George.

 

Mũi anh đẹp đấy chứ.

 

Anh muốn biết tại sao chỗ này.

 

Lại thua trận như vậy không?

 

Có mù cũng phải thấy.

 

Họ không trông giống lính,
không hành động như lính.

 

Sao lại bắt họ chiến đấu như lính?

 

Anh hoàn toàn đúng.

 

Kỷ luật khá tồi.

 

Trong vòng 15 phút.

 

Ta sẽ bắt đầu.

 

Biến những chàng trai này
thành những gã cuồng tín.

 

Họ sẽ hết sợ bọn Đức.

 

Tôi chỉ cầu xin Chúa.

 

Họ không bao giờ hết sợ tôi.

 

Xin chào Đại Tướng!
Đại Tướng dùng điểm tâm?

 

Các sĩ quan đều đã dùng bữa
sáng rồi hay sao?

 

Nhà bếp mở cửa từ 6 đến 8g sáng.

 

Phần lớn sĩ quan vừa mới vào.

 

Hãy báo họ là phòng ăn đóng cửa.

 

Nhưng, Xếp, mới chỉ 7 g 45!

 

Từ giờ trở đi, anh sẽ mở cửa
lúc 6 giờ.

 

Và không nhận bất cứ ai sau
6 giờ 15.

 

Xà cạp anh đâu?

 

Xà cạp tôi?

 

Trời đất, thưa Đại Tướng, tôi
là đầu bếp!

 

Anh là lính.

 

Phạt 20 đô.

 

Kính thưa quý vị...

 

Kể từ lúc này.

 

Bất cứ ai không xà cạp, không mũ.

 

Không cà vạt...

 

Bất cứ ai giày không bóng
hoặc có quân phục bẩn...

 

Sẽ bị tôi lột da.

 

Đây là doanh trại.

 

Không phải nhà thổ.

 

- Chào cậu.
- Chào ông.

 

Chào Bác sĩ.

 

Chào Đại Tướng.

 

Tôi biết bác sĩ có hai ca.

 

Do... Vết thương tự gây ra.

 

Thưa đúng vậy.

 

Cho họ ra khỏi đây.

 

Thưa... , một người đã
bị nhiễm trùng nặng.

 

Hắn có chết cũng thây kệ...

 

Cho hắn đi đâu đó, nhưng ra
khỏi đây.

 

Không được để nằm chung với
những người bị thương vì chiến đấu!

 

- Tôi sẽ làm.
- Còn một điều nữa.

 

Không có ai mệt mỏi vì chiến đấu
dưới sự chỉ huy của tôi.

 

- Đó là lệnh!
- Tuân lệnh.

 

Mệt mỏi là một cách nghỉ ngơi.

 

Một cớ nằm nghỉ cho những tên hèn.

 

Tôi không nuôi những tên hèn.

 

Tuân lệnh.

 

Này, Bác sĩ...

 

Mũ bác sĩ đâu?

 

Tôi không đội nón sắt khi ở
bệnh viện, thưa Đại Tướng.

 

Vậy thì bắt đầu đi.

 

Tôi không thể dùng ống nghe
khi đội nón.

 

Vậy thì...

 

Đục hai lỗ trên mũ...

 

Để dùng ống nghe.

 

Và đưa những thằng hèn kia.

 

Ra khỏi đây... Ngay hôm nay.

 

Dừng lại.

 

Quẹo phải ở đây.

 

Thưa, chiến trường ở đằng trước.

 

Làm ơn đừng cãi nữa.

 

Tôi có thể nghe mùi chiến trường
từ đây.

 

Ông ấy vừa đến đó hôm qua
mà George.

 

Đằng kia. Quẹo phải đi, mẹ kiếp.

 

Nó đã ở đây.

 

Chiến trường đã ở đây.

 

Người dân Carthage bảo vệ
thành phố...

 

Bị ba đạo quân La Mã tấn công.

 

Người Carthage đã tự hào và
can đảm.

 

Nhưng họ không thể giữ thành luỹ.

 

Họ bị tàn sát.

 

Phụ nữ Ả Rập...

 

Lột hết đồ họ.

 

Và lấy hết gươm và giáo của họ.

 

Các chiến binh nằm trần
dưới ánh nắng mặt trời...

 

2. 000 năm trước.

 

Tôi đã ở đây.

 

Anh không tin, phải không, Brad?

 

Anh biết nhà thơ nói gì không?

 

''Qua tác động những thời đại...

 

''giữa những phù hoa và khổ nhọc
của chiến tranh...

 

''ta đã chiến đấu và cố gắng
và hy sinh...

 

''Vô số lần trên mặt đất này.

 

''Như thể qua thuỷ tinh và sự
tăm tối...

 

''Ta đã thấy sự xung đột xa xưa...

 

''khi ta đã chiến đấu dưới nhiều
lốt, nhiều tên... ''.

 

''nhưng lúc nào ta cũng là ta. ''.

 

Anh biết nhà thơ nào không?

 

Tôi đấy.

 

Thống Soái Erwin Rommel
Tổng Chỉ Huy tại Châu Phi.

 

Thưa đây là Biên bản các
cuộc hỏi cung tù binh Mỹ...

 

- Bị bắt ở Kasserine.
- Cảm ơn.

 

Những tên lính Mỹ đó
cũng chẳng giỏi lắm đâu.

 

Vụ đó chưa chắc...

 

Vì chỉ mới có trận đầu.

 

Chỉ tại thiết giáp của họ
thua thiết giáp của ta.

 

Hệ thống chỉ huy của họ cũng vậy.

 

Tại Kasserine họ đã
không được Mỹ chỉ huy.

 

Mà dưới sự chỉ huy của
Đại Tướng Anderson của Anh.

 

Chỉ Huy trưởng Anh và lính Mỹ
tệ chưa từng thấy!

 

Tôi nhắc anh là Montgomery
cũnglà người Anh.

 

Ông ta cũng đuổi ta
ra khỏi một nửa đất Châu Phi rồi.

 

Dù sao thì ta cũng đã đụng độ
với lính Mỹ lần đầu và đánh bại họ.

 

Tôi rất lạc quan.

 

Anh cứ việc lạc quan...
Còn tôi thì không.

 

Có một cơ hội ở đây.

 

Để ta có thể bắt đầu tấn công.

 

Tới nay ta đã tập trung
vào sườn địch.

 

Để phân tán quân địch xa lực
lượng Anh quốc...

 

Tuy nhiên, có vẻ như bây giờ.

 

Ta đã có thể chia cắt các binh đoàn.

 

Và đẩy lùi Rommel ra biển.

 

Xin lỗi, Mel, nhưng việc đó đã
dành cho.

 

Cho Tướng Bernard Montgomery.

 

Ta phải để ông ấy thắng.

 

Dù việc ấy có kéo dài bao lâu
đi nữa.

 

Họ có quyền có anh hùng của họ.

 

Dù sao, Montgomery cũng đã
có công đẩy Rommel.

 

Ra gần hết vùng Bắc Phi.

 

Thế còn người Mỹ?

 

Họ không cần có anh hùng sao?

 

Anh nghĩ đến ai đó, Georges?

 

Xin lỗi Đại Tướng.

 

Phó Tư Lệnh Không quân
Coningham cùng
Tướng Buford vừa đến.

 

Xin lỗi quý vị. Tôi phải nêu thắt
mắc với các bạn Anh của ta.

 

Về vấn đề không quân.

 

Hiệp 1 bắt đầu.

 

Harry, khoẻ không?

 

George, rất vui được gặp anh.

 

George, biết Arthur Coningham
chưa?

 

- Biết.
- Hân hạnh đượcgặp Đại Tướng.

 

Tôi đã nghe rất nhiều về ông.

 

Quý vị... Hình như đã có...

 

Một hiểu lầm nho nhỏ ở đây.

 

Và lke nghĩ ta phải nói cho
rõ ràng đâu ra đó.

 

Không, đâu có hiểu lầm.

 

Lẽ ra chúng tôi phải được quân đội
Đồng Minh bảo vệ từ trên không.

 

Và lại không hề được như vậy.

 

Máy bay Đức nã đạn vào lính tôi.

 

Tôi xin phép nói, thưa Đại Tướng.

 

Rằng chỉ sợ các báo cáo của
bên ông không chính xác đó thôi.

 

Báo cáo gì?

 

Bọn Đức rượt xe của tôi đến
nỗi lọt xuống hố.

 

Lính của tôi lại cương quyết
khẳng định chúng tôi có
ưu thế trên không...

 

Bất cứ nơi nào trên Địa trung hải.

 

Khi tôi than phiền là không có ai
bảo vệ từ cao...

 

Ông bảo lính chúng tôi
không biết đánh giặc.

 

Ông bảo... Chúng tôi có thói xấu.

 

Đổ lỗi cho không quân như thể
đó là một chứng cứ ngoại phạm...

 

Để che tội cho bộ binh.

 

Chẳng những tôi phải làm vú
em hầu Montgomery.

 

Tôi lại còn phải nghe
bình phẩm như vậy sao?

 

Tôi thành thật xin lỗi về lời nói đó.

 

Dù là ai nói ra đi nữa...

 

Và tôi xin hứa Đại Tướng một điều.

 

Ông sẽ không thấy máy bay
Đức nữa đâu.

 

Ông vừa nói gì về ưu thế
trên không vậy, ông Arthur?

 

Cửa không mở, mẹ kiếp!

 

Thôi, vì Chúa, đủ rồi!

 

Đem xe đi chỗ khác!

 

Nào, tên trời đánh kia!

 

Dám bắn tao không?
Bắn vào mũi tao đây!

 

Trở vào đây, George!

 

Ta cần người chỉ huy.

 

Chứ không cần thêm người chết!

 

Quỷ sứ, anh làm sao hay vậy?

 

Không biết nữa!

 

Nhưng nếu tôi tìm ra những tên
khốn Đức Quốc Xã.

 

Vừa lái hai chiếc phi cơ đó.

 

Tôi sẽ cho mỗi tên một huy chương! .

 

Đến giờ tôi vẫn chưa quen với
cái lạnh ở sa mạc.

 

Thưa... lạnh lắm.

 

Rommel đang đợi ta ở đâu
đó ngoài kia.

 

Vâng, thưa Đại Tướng.

 

Anh biết đấy...

 

Nếu tôi có thể làm theo ý tôi...

 

Tôi sẽ gởi tên khốn kiếp tài ba đó.

 

Một thư mời bằng thơ vần 5 âm tiết.

 

Một lời thách đấu soạn thành thơ.

 

Thách hắn ra đó gặp tôi,
một mình ngoài sa mạc...

 

Tôi sẽ đi giao thư.

 

Rommel trong thiết giáp của hắn...
Và tôi trong thiết giáp của tôi.

 

Chúng ta sẽ đứng cách 20 bước...

 

Rồi xuống xe và bắt tay...

 

Sau đó chuẩn bị đánh nhau...

 

Chỉ hai người với nhau thôi.

 

Và trận chiến đó sẽ quyết định.

 

Kết quả của cuộc chiến.

 

Cũng tiếc là lệ đấu tay đôi
không còn nữa.

 

Cũng như thơ của Đại Tướng...

 

Nó không thuộc về thế kỷ 20 nữa.

 

Có khi anh nói đúng... Dick.

 

Thế giới đã phát triển.

 

Cũng tiếc quá.

 

Dick, tôi muốn canh phòng 24/24.

 

Quanh khu vực này.

 

Bọn Ả Rập sẽ đào xác lên.

 

Chỉ để lấy quần áo.

 

Tuân lệnh.

 

Mộ binh lính ta sẽ không biến mất.

 

Như mộ những kẻ đã chiến đấu
ở đây.

 

Người Hy Lạp, La Mã...

 

Dân Carthage...

 

Chúa ơi, sao tôi ghét thế kỷ 20 thế!

 

Đại Tướng Anfred Jodl,
Chánh Văn Phòng trực thuộc Hitler.

 

Đại Uý Steiger báo cáo,
thưa Đại Tướng.

 

Steiger, theo tôi.

 

Thống Soái Rommel,
tôi hy vọng ông đã đỡ...

 

Đại Uý Steiger đã được chỉ định
tìm hiểu về Đại Tướng Patton.

 

Tốt lắm. Có gì mới?

 

Tướng Patton xuất thân từ
một gia đình theo binh nghiệp.

 

Cha ông ấy là một anh hùng
thời Nội Chiến Mỹ.

 

Ông đã học ở Học viện Quân sự
Virginia và West Point.

 

Ông ấy làm thơ và tin vào
thuyết đầu thai.

 

Đó là một trong những sĩ quan
giàu có nhất trong quân đội Mỹ.

 

Ông quỳ gối cầu nguyện,
nhưng văng tục như dân chăn bò.

 

Ông có một hiệu lệnh: ''Luôn luôn
đánh trước, đừng bao nhờ chờ. ''.

 

Trong 15 phút nữa
ta sẽ họp với Lãnh tụ.

 

Người sẽ muốn biết ông định
đối phó với Patton cách nào.

 

Ta sẽ tấn công và tiêu diệt hắn!

 

Trước khi hắn làm điều đó với ta.

 

Đại Tướng?

 

Đại Tướng?

 

Gì?

 

Ta vừa bắt được điện của Đức.

 

Đội thiết giáp 10 của Rommel
sẽ đánh gần El Guetta.

 

Rommel à?

 

Suốt đời ta.

 

Ta đã muốn chỉ huy thật nhiều
người...

 

Trong một cuộc chiến thật tuyệt vọng.

 

Bây giờ ta sẽ làm điều đó.

 

Nhìn kìa.

 

Ít nhất là cả một tiểu đoàn.

 

Họ chưa phát hiện vị trí của ta.

 

Họ sẽ nếm mùi trong vài giây
nữa thôi.

 

Để chúng lãnh đạn pháo của ta
cho biết tay.

 

Khai hoả! Bắn tự do!

 

Khai hoả, bắn tự do!

 

Bắn tự do!

 

Thật hết sức phí bộ binh.

 

Hãy gọi cho Tướng Bradley.

 

Tuân lệnh!

 

Thưa không gọi được.

 

Lại kia đi, Dick. Bảo họ tấn công
vào sườn phải đi!

 

Ta sẽ vừa dắt mũi vừa đá
hậu. Nhanh đi!

 

Đưa cậu ấy lên xe tôi!

 

Rommel...

 

Mi giỏi lắm. Ta đã đọc sách
của mi rồi!

 

Đại Uý Richard N. Jenson.

 

Là một người tốt.

 

Trung thành, không ích kỷ,
Có năng lực.

 

Tôi thật rất tiếc...

 

Ở đây không có quan tài,
Vì không có gỗ.

 

Ta sẽ có kèn và
Đội quân danh dự...

 

Nhưng sẽ không có
Loạt đạn chào.

 

Vì như vậy sẽ khiến mọi người
Nghĩ là có oanh tạc.

 

Tôi đã đính kèm
Một lọn tóc của Dick.

 

Trong thư gửi mẹ cậu ấy.

 

Cậu ấy là người tốt
Và là một sĩ quan giỏi.

 

Không hề có tật xấu nào.

 

Tôi sẽ nhờ cậu ấy nhiều...

 

Tôi không hiểu tại sao những thanh
niên khá như vậy lại phải chết.

 

Có quá nhiều trận đánh
Ở phía trước...

 

Quân đội Anh và Hoa kỳ
sát nhập ở Tuynidi.

 

Mệt mỏi nhưng đắc thắng...

 

Quân đội Mỹ và Sư đoàn 8
Của Anh Quốc...

 

Đã cùng liên hoan trong lễ hội
Chiến thắng của Đồng Minh...

 

Ở Wadi Akarit ở Bắc Phi.

 

Lần đầu tiên trong
Cuộc chiến này.

 

Broadway và Piccadilly
Đã bắt tay.

 

Tướng Monty vẫn tiến lên!

 

Trong khi đó. Tường Montgomery,
Người hùng của Ei- Alamein.

 

Tiếp tục dẫn đầu
Đoàn quân thiện chiến.

 

Và đắc thắng của mình
Là Sư đoàn 8...

 

Theo đuổi không khoan nhượng.

 

Sư đoàn Châu Phi nổi tiếng
Của Rommel.

 

Rõ ràng là Bắc Phi sẽ
vuột khỏi tay ta.

 

Ta phải đoán trước bước tiến
của kẻ thù.

 

Hãy gởi báo cáo từ mặt trận
về mỗi 24 giờ. Cảm ơn quý vị.

 

Thưa, không ai hỏi tôi điều gì.

 

Thì bây giờ tôi hỏi: Anh có
nghĩ Patton sẽ tấn công
đảo Sardaigne không?

 

- Thưa Đại Tướng, không.
- Và tại sao lại không?

 

Patton... là một nhà quân sự yêu sử.

 

Ông ta biết chính Sicile là chìa
khóa vào Ý, không phải Sardaigne.

 

Nếu Patton làm theo ý mình,
thì sẽ tấn công Sicile ở Syracuse,
như lính Athènes, ngày xưa.

 

Steiger, bây giờ là thế kỷ 20 rồi!

 

Đại Tướng nên hiểu... Patton là
người của thế kỷ 16!

 

Tôi xin phép đơn cử một thí dụ.

 

Trên một đường phố tăm tối ở New York
năm 1922, mang cà vạt trắng...

 

Patton đã thấy ba người xô
một cô gái vào sau một xe tải...

 

Ông nhảy ra khỏi xe mình,
rút súng ra...

 

Và buộc những người kia
phải thả cô gái đó ra.

 

Hóa ra cô gái đó lại là hôn thê
của 1 trong 3 người đàn ông nọ...

 

Họ chỉ đơn giản đỡ cô gái lên xe.

 

Còn điều gì mô tả ông ấy
rõ hơn nữa?

 

Ta không hiểu ý anh muốn nói gì!

 

Don Quichote đã đánh 6 thương nhân
thành Toledo và cứu Dulcinea.

 

Dulcinea là con quỉ nào?

 

Đại Tướng không thấy sao?

 

Patton là một chiến binh lãng mạn...
lạc lõng giữa thời đại ngày nay.

 

Bí quyết của Patton là quá khứ.

 

Ông ấy sẽ tấn công Sicily vì đó là
điều người Athene đã làm!

 

Tướng Bradley đã làm việc
quá tuyệt.

 

Với Quân đoàn 2.

 

Ông ấy tiến vào Bizerte.

 

Và tiếp quản 41. 000 tù binh.

 

Tốt, rất tốt.

 

Ông không ngạc nhiên à,
Đại Tướng?

 

Dù sao thì ông cũng đã
tập luyện cho họ.

 

Xin lỗi, Đại Tướng.

 

Gì?

 

Có tin này rất hay.

 

Ta vừa phát hiện Rommel đã
không có mặt ở El Guettar.

 

Ai bảo thế?

 

Thưa, G- 2.

 

Họ nói là là khi ta tiêu diệt
tiểu đoàn thiết giáp Panzer 10.

 

Rommel đang ở Berlin
và bị đau tai?

 

Viêm xoang mũi nặng.

 

G- 2 cũng báo cáo Hitler có thể
giữ Rommel lại Berlin.

 

Vì tình hình các binh đoàn châu
Phi quá xấu.

 

Ông ấy không muốn vị tướng
yêu của mình mất mặt.

 

Còn tôi là tướng yêu của chính tôi.

 

Tôi không thích mấy tên dỏm đó
chơi xỏ tôi...

 

Vì tôi sẽ mất mặt.

 

Anh này là ai đây?

 

Đại Tướng.

 

Đây là Trung tá Codman.

 

Người phụ tá mới của Đại Tướng.

 

Tôi chọn tên anh trong danh
sách vì tôi biết gia đình anh.

 

Rất mừng ông đã làm vậy.

 

Rommel là người giỏi nhất mà
bọn Đức có.

 

Tôi đã đập hắn một trận ra trò.

 

Giờ G- 2 báo tôi là hắn không
ở đó sao?

 

Nhưng, Đại Tướng.

 

Chắc chắn ông ta đã lập kế hoạch
trận đánh hôm trước.

 

Nếu ông phá tan thế trận của
Rommel...

 

Cũng như ông đánh bại Rommel.

 

Phải không, thưa Đại Tướng?

 

Codman.

 

- Tối nay uống rượu với tôi nhé.
- Tuân lệnh.

 

Tôi có kế hoạch tấn công Sicile.

 

Tôi muốn chắc là nó được
phê duyệt.

 

Anh có thể giúp tôi.

 

Tôi muốn mời Tướng Alexander
ăn tối.

 

Tiếp cận ông ấy trước khi
Montgomery làm việc này.

 

Sẽ là công việc đơn thuần...

 

Chỉ... là xã giao thôi.

 

Chỉ là... Để ngoại giao.

 

Tuân lệnh.

 

Tôi muốn thức ăn ngon nhất,
rượu ngon nhất.

 

Những thứ tốt nhất.

 

Rõ rồi, thưa Đại Tướng.

 

Một cái gì đó thật đặc biệt!

 

Vâng, được.

 

Đại Tướng định mời ai?

 

Thống soái Alexander.

 

Và Phụ tá chính của ông ấy,
có thể là Taylor.

 

Đừng đông quá, trong vòng
thân mật thôi, được không?

 

Vâng, thưa Đại Tướng.

 

À, cảm ơn.

 

George, đúng là rượu ngon tuyệt.

 

Cảm ơn anh.

 

Cảm ơn.

 

Tôi nghĩ... Đó là Alcibiades.

 

Trong cuộc chiến Peloponesia,
năm 415 trước Công nguyên.

 

Ông ấy bảo nếu thành Siracuse đổ.

 

Cả Sicile sẽ mất
rồi đến nước Ý.

 

Ông ấy đã biết từ ngày đó...

 

Rằng Syracuse là cổ họng của
hòn đảo.

 

Và Alcibiades thì chuyên môn
thộp cổ người khác!

 

Tôi đề nghị ta tấn công Sicile
theo cách đó!

 

Ông già dụ dỗ được hai người kia rồi.

 

Theo kế hoạch của tôi.

 

Tướng Montgomery sẽ đổ bộ
ở đây.

 

Tôi sẽ đổ bộ dọc bãi biển này,
rồi tiến chiếm Palermo.

 

Monty sẽ lên phía bắc,
dọc bờ biển.

 

Tôi đi theo hướng đông, chiếm
Messina.

 

Và cắt đường rút của quân Đức.

 

Vâng... Thấy có vẻ là...

 

Kế hoạch hay đó, George.

 

Nào, quý vị, uống cho Sicily!

 

Cho Sicily!

 

Cho Sicily!

 

George, anh đã có thể là.

 

Một thống soái tuyệt vời
cho Napoleon.

 

Nếu được sống ở thế kỷ 18.

 

Nhưng tôi có sống thời đó đấy,
Harold.

 

Có đấy.

 

Xin chào.
Tướng Smith có đó không?

 

Thưa, ông ấy trong nhà vệ sinh.

 

Cảm ơn.

 

À, anh đây rồi, Bedell.

 

Chào Monty.

 

Bedell...

 

Tôi đã nghĩ đi nghĩ lại...

 

Về chiến dịch ở Sicily.

 

Không có ai ngoài ta đấy chứ?

 

Anh biết là George Patton.

 

Đã bàn kế hoạch với Alexander.

 

Tôi biết chuyện ấy,
nhưng tôi lại nghĩ...

 

Là biết đâu kế hoạch ông ta
lại đi đến thất bại hoàn toàn.

 

Bedell, xem này.

 

Đây là Sicily.

 

Bây giờ...

 

Theo kế hoạch của Patton.

 

Tôi sẽ tấn công Syracuse ở đây.

 

Và ông ấy sẽ tấn công Palermo
trên này.

 

Rõ ràng, lực lượng bị phân tán.

 

Và cũng rõ ràng là.

 

Sẽ bị dập tan nát.

 

Ý kiến của tôi...

 

Và tất nhiên, là điều tôi sẽ
bảo vệ tới cùng...

 

Là như thế này.

 

Tôi sẽ đổ bộ tại Syracuse,
theo kế hoạch.

 

Quân Mỹ...

 

Quân Mỹ sẽ đổ bộ ở đây tại Gela.

 

Tôi tiến về phía bắc đến Messina.

 

Quân Mỹ bảo vệ sườn quân đội tôi.

 

Dù sao, Messina cũng là điểm chốt.

 

Đó là lý do để xâm chiếm Sicily.

 

Tôi sẽ bàn kế hoạch của anh
với lke.

 

Chắc chắn ông ấy sẽ xét lại.

 

- Cũng vui chứ hả?
- Cái gì vui?

 

Là kế hoạch để tiến chiếm Sicily.

 

Lại đã được bàn luận trong một nhà
vệ sinh ở Algieri.

 

George, có tin xấu về kế hoạch
Sicile của anh.

 

Ike đã bác bỏ.

 

Ông ấy cho rằng, vì người Ý.

 

Sẽ bảo vệ quê hương của họ.

 

Lần đầu tiên.

 

Và vì sự phòng vệ của quân Đức
đang được củng cố...

 

Ta không nên để lực lượng
bị phân tán.

 

Vậy lính tôi sẽ đổ bộ ở đâu?

 

Ở Vịnh Gela.

 

Để làm gì? chỉ có bãi biển ở đó thôi.

 

Phải, nhưng anh sẽ ở vị trí
tốt nhất.

 

Để hỗ trợ Montgomery.

 

Vậy... Montgomery đổ bộ ở đâu?

 

Ông ta sẽ đổ bộ tại Syracuse.

 

Và về phía bắc đến Catania,
có thể cả Messina nữa.

 

Anh sẽ đi theo, để bảo vệ
sườn trái của ông ấy.

 

Hiểu rồi.

 

Nói cách khác, ta lại lãnh
trách nhiệm...

 

Trong khi Monty già lại lãnh hết
phần vinh quang.

 

Ike đã phải xét mọi khía cạnh...

 

Ông ấy quyết định không phải
với tư cách là người Mỹ...

 

Mà với tư cách là Đồng Minh.

 

Nếu theo một cách khác.

 

Bảo đảm với anh Monty sẽ
phản đối...

 

Tôi... Đã ở trong quân đội 30 năm...

 

Khi nhận lệnh, tôi nói: ''Tuân lệnh''.

 

Và tôi làm hết sức mình để
làm cho xong việc.

 

Nhưng...

 

Chuyện xảy ra.

 

Khi chỉ huy trưởng của mình không
chịu làm người Mỹ nữa.

 

Và bắt đầu... là Đồng Minh là vậy đó.

 

Đây là tướng cướp Patton, đổ bộ
ở Gela với sư đoàn 7.

 

Đoạn phim này quay sau khi đổ bộ.

 

Tôi không ngờ ông ấy cao thế.

 

Gần 1m9.

 

Ông ta hay ra lệnh theo ý riêng!

 

Họ có hai tướng hay
làm trời làm đất ở Sicile...
Montgomery và Patton.

 

Đây là một vị tướng ba sao khác.

 

Đại Tướng Bradley, chỉ huy trưởng
Sư đoàn 2 của Mỹ.

 

Trông cứ như lính thường thôi.

 

Ông ta có tài,
nhưng không khoe khoang.

 

Với một vị tướng, thì cũng hơi lạ.

 

Xin lỗi...

 

Hình như tôi nói chưa rõ...

 

Đúng là Montgomery gặp
kháng cự dữ dội tại Catania.

 

Tuy nhiên...

 

Tôi hiểu rõ rồi.

 

Lão Monty kẹt cứng như ruồi
trong mật chứ gì.

 

Nhưng Tướng Alexander ra lệnh.

 

Cho ông nhường đường Baucina...

 

Cho Montgomery.

 

Thế là Bradley sẽ phải.

 

Lết... Tôi nói là lết nhé
- Đến trung tâm của đảo.

 

Bằng đường núi hiểm trở.

 

Đúng vậy.

 

Messina, Bill.

 

Messina!

 

Đó mới là vấn đề.

 

Nếu làm theo kế hoạch của tôi.

 

Ta đã đến đó rồi, tôi đã chận
đường lui.

 

Của tất cả bọn chó Đức
trên đảo này!

 

Các anh biết tôi sẽ làm gì không?

 

Trước hết, tiến về Palermo.

 

Rồi vẫn đến trước tên khốn kiếp đó.

 

Cho dù là có phải làm trước khi chết!

 

Ai nói gì là Sư đoàn 2 không được.

 

Đi đường Baucina nữa vậy?

 

Lệnh của Tướng Alexander.

 

Đường đó của Montgomery.

 

Đường đó đã được phân cho tôi.

 

Làm sao tôi lên bắc mà
không đi qua nó?

 

Rất tiếc, Brad.

 

Nhưng Monty đã gặp
kháng cự mạnh...

 

Rất mạnh.

 

Anh không lợi dụng tình hình.

 

Chút nào đấy chứ George?

 

Anh nói vậy là sao?

 

Không có đường đó.

 

Thì sư đoàn anh đâu còn việc gì làm.

 

Anh tự do đi vào Palermo...

 

Tôi có nói gì đến Palermo đâu.

 

Tôi xem bản đồ được mà.

 

Alexander có biết anh tiến quân
ra tận đây chưa?

 

Tôi chỉ đi trinh sát thôi.

 

George.

 

Anh bảo là tôi phải cho anh em
leo núi.

 

Trong tình trạng phải phòng vệ...

 

Chỉ để anh ra oai ăn thua đủ
với Monty sao?

 

Đại Tướng, tôi chỉ theo lệnh...

 

Như một người lính già mà thôi.

 

Đại Tướng Bradley.

 

Thưa, Tướng Alexander biết
ta đã đi về phía tây.

 

Ông ấy bảo : ''Ngưng ngay.

 

Không được đi xa hơn Agrigento. ''.

 

Nhắc lại, dừng quân ngay. ''.

 

Chỉ tại anh tưởng bức điện nói vậy.

 

Chắc có ai chuyển tin sai.

 

Bảo họ chuyển lại bức điện.

 

Cứ thong thả mà làm...
Chắc cũng mất nửa ngày.

 

Thưa vâng.

 

Brad...

 

Ban nãy ta nói tới đâu rồi?

 

Nói về một người lính già, đơn giản.

 

Nhìn đi anh em.

 

So với chiến tranh.

 

Tất cả những nỗ lực khác của
nhân loại.

 

Chẳng là cái gì cả.

 

Đi tiếp, nhanh.

 

Đưa mũ đây cho tôi.

 

Ra khỏi chỗ này nhanh lên!

 

Thằng cha quỷ nào phụ trách.

 

Chiến dịch hành quân này vậy hả?

 

Không biết nữa...

 

Phải treo cổ hắn cho rồi đi.

 

Chào Cha.

 

Những vị này từ Mỹ đến...

 

Về chương trình uỷ lạo tinh
thần cho chiến sĩ.

 

Cứ theo chúng tôi, chúng tôi sẽ
đưa các ông vào Palermo.

 

Đại tá đã dẫn chúng tôi thăm
doanh trại của ông.

 

Và tôi thấy quyển Thánh kinh
cạnh giường Đại Tướng.

 

Ông có thời gian đọc nó không?

 

Có chứ.

 

Ngày nào chẳng đọc?

 

Thưa ngài,
lính Mỹ đã vào Palermo!

 

Mẹ kiếp!

 

Thưa,
Tướng Patton chiếm Palermo.

 

Mẹ kiếp!

 

Palermo là thành phố bị xâm
chiếm nhiều nhất trong lịch sử.

 

Đầu tiên là người Phoenix,
người La Mã.

 

Người Carthage, người Byzantine.

 

Sau đó là Ả Rập,
người Tây Ban Nha...

 

Bây giờ là quân đội Mỹ.

 

Tướng Alexander gởi thư cho
Đại Tướng.

 

Nhắc ông không được vào
Palermo.

 

Điện lại cho ông ấy...

 

Hỏi rằng tôi có phải trả nó lại
hay không?

 

Ta hỏi các anh một câu thôi.

 

Các anh từ Washington đến...

 

Họ nghĩ gì về việc chúng tôi
vào Palermo?

 

Nói chung ai cũng nghĩ...

 

Sư đoàn 7 của ông đã được
mọi sự dễ dàng.

 

Trong khi Montgomery phải đương
đầu với đủ thứ khó khăn.

 

Họ không biết chúng tôi đã đánh
bại sư đoàn của Hermann Goering.

 

Đơn vị hung hãn nhất trong
quân đội Đức sao?

 

Ai ở quê nhà cũng đang tò mò...

 

Về những khẩu súng lục
có báng ngọc trai của ông.

 

Báng bằng ngà!

 

Chỉ dân mái ở nhà thổ rẻ tiền
vùng New Orleans.

 

Mới mang súng báng ngọc trai.

 

Còn cách nói chuyện của ông?

 

Là nói thật thô bỉ, như vậy
anh em mới nhớ lâu.

 

Lính của ông nghĩ sao?

 

Tôi chỉ cần họ chiến đấu cho giỏi,
không cần họ yêu mến tôi.

 

Ernie Pyle nói ông có một
vũ khí bí mật...

 

Là Đại Tướng Bradley, vị tướng
thường dân.

 

Ernie gọi ông ấy như vậy đó.

 

Omar Bradley mà bí mật gì?
Ông ấy là một nhà chỉ huy tuyệt vời.

 

Ông nghĩ gì về Montgomery?

 

Ông ta là tướng giỏi nhất của Anh.

 

Nhưng ông ấy dường như cố giữ
để đừng thua hơn là tìm cách thắng.

 

Ông ấy không đủ năng động...

 

Có phải như vậy không?

 

Thôi anh em, gần đây tôi cũng
gặp rắc rối nhiều...

 

Hôm qua,
văn phòng tổng thanh tra.

 

Bảo tôi tù binh Ý không có đủ
nhà vệ sinh.

 

Trời đất, họ đâu có biết nhà vệ
sinh là con khỉ gì...

 

Cho đến khi tôi chỉ cho họ?

 

Nếu tôi có nói gì quá đáng...

 

Về những đồng nghiệp Anh
xuất sắc của mình...

 

Hãy làm ơn quên đi.

 

Dù sao tôi cũng sẽ cho các
anh biết một điều... Đừng ghi lại nhé.

 

Tôi sẽ đến trước ông ấy...
Vào Messina.

 

Patton thề vào Messina trước
Để cứu quân đội Đồng Minh.

 

Freddie!

 

Patton điên vừa nói là sẽ
phải ra tay cứu ta...

 

Bằng cách chiếm Messina.

 

Báo cáo này có thể khiến anh
quan tâm đây.

 

Tôi ở vùng đầm lầy trời đánh này...

 

Chống chọi với sốt rét và quân Đức.

 

Trong khi hắn chiếm Palermo và
lấy le với mọi người...

 

Hay đây.

 

Ông ấy đang phải đương đầu với
ba đơn vị Đức...

 

Và đang bị kẹt cứng. Cho biết tay.

 

Ông ta không vào
Messina được đâu.

 

Điều đó dành cho Sư đoàn 8 của
Anh Quốc và tôi!

 

Đến lúc hành quân rồi, Lucian.

 

Đơn vị đầu của Allen bị kẹt ở
đông Torino.

 

Anh kẹt ở miền duyên hải...

 

Ta cần một đường thoát để giải toả
bớt tình hình.

 

Lucian, anh ra sao rồi?

 

Khoẻ thôi, George.

 

Mới vào. Mời vào!

 

Ta đang cần thêm.

 

Lực lượng thuỷ quân lục chiến
đặc biệt của anh đó.

 

Lucian, anh hãy gởi.

 

Một tiểu đoàn có tiếp viện
bằng đường biển.

 

Đổ bộ tại Brolo phía sau chiến
tuyến Đức.

 

Tướng Bradley nói.

 

Ông muốn tôi kết hợp.

 

Với tấn công trên bộ.

 

Phối hợp tấn công vào ngày 11.

 

Tôi không nghĩ việc ấy làm được.

 

Chỉ 15, 20 dặm thôi mà.

 

Đại Tướng, lính tôi đã chiến đấu.

 

Và chết hàng dãy dài.

 

Phải hô hào anh em lên chứ.

 

Lucian, tôi đề nghị anh.

 

Được huân chương vào lần
thăng chức sau cùng.

 

Tôi biết anh làm được gì.

 

Khi anh tập trung làm.

 

Xin lỗi Đại Tướng...

 

Rất tiếc, nhưng tôi không
làm được điều không thể...

 

Anh là một vận động viên quá già.

 

Để nghĩ là mình có thể hoãn một
trận đấu khi đã lên lịch.

 

Bản thân anh cũng biết là các
trận đấu đôi khi cũng được hoãn.

 

Lucian nói đúng, nếu ta không
chận chúng được...

 

Đây có thể là một tai hoạ.

 

Binh lính có thể bị hạ tan xác.

 

Hai anh làm sao vậy hả?

 

Bọn tôi chỉ nói là không nên vội
vã cho đến khi đã sẵn sàng!

 

- Cho anh ấy thêm một ngày đi.
- Một ngày nữa thôi.

 

Bắt đầu đổ bộ rồi.

 

Ta phải đi Messina.

 

Ta phải đến đó trước khi
Montgomery đến.

 

Điều đó có gì quan trọng đến thế?

 

Đại Tướng Truscott.

 

Nếu lương tâm anh không cho phép.

 

Tiến hành cuộc hành quân này.

 

Tôi sẽ cho anh lui về và tìm
người khác.

 

Đại Tướng, ông có quyền.

 

Cho tôi nghỉ bất cứ lúc nào
ông muốn.

 

Trận đấu này sẽ không bị hoãn.

 

Có thắc mắc gì nữa không?

 

Thưa không.

 

Anh có tài, Lucian.

 

Nhưng ráng đừng bảo thủ quá đấy.

 

Hãy nhớ lời Frederick vĩ đại từng nói...

 

''Liều lĩnh, liều lĩnh, luôn luôn
phải liều lĩnh. ''.

 

Thôi, cạn ly đi.

 

Thưa, xin lỗi. Tôi sẽ không
uống rượu nổi.

 

Trong những ngày tới.

 

Nếu có gì xảy ra cho binh lính...

 

Tôi muốn có mặt ở đó với họ.

 

Anh thì không đi đâu hết,
nên dẹp vụ đó đi.

 

Anh nghĩ Truscott đúng à?

 

Không.

 

Nhưng tôi biết anh đang đánh bạc.

 

Bằng sinh mạng những người lính đó.

 

Chỉ để vào Messina
trước Montgomery.

 

Nếu thành công, anh là người
hùng vĩ đại.

 

Nhưng nếu không, họ sẽ ra sao...

 

Những người lính tầm thường đó?

 

Họ đâu có tham vọng vinh quang
như anh.

 

Họ bị kẹt ở đây...

 

Phải cố sống hết ngày này qua n
ngày kia...

 

Với thần chết kéo áo mình
để nhắc mỗi ngày.

 

Có một khác biệt lớn.

 

Giữa anh và tôi, George.

 

Tôi làm việc này.

 

Vì tôi được đào tạo để làm như vậy.

 

Còn anh thì vì...

 

Anh thích nó.

 

Toán lính phía bờ biển
đúng là rơi vào địa ngục.

 

Đơn vị của Truscott
đang cố hết sức.

 

Nhưng ta không có người thay họ.

 

Ta không thể xuống bờ biển...

 

Tôi đến đó ngay đây.

 

Đại tá!

 

Ông ấy đến đây cách nào vậy?

 

Các anh đang chờ gì nữa?

 

Còn tìm chỗ cạn để qua, Đại Tướng.

 

Toán trinh sát đã đi dò đường.

 

Tôi làm việc đó rồi.

 

Rãnh nước này chỉ sâu có 1 m.

 

Nhanh đi hay là mất việc đó.
Sẽ bị thất nghiệp.

 

Làm ơn đội mũ vào đi!

 

Tuân lệnh!

 

Nhanh lên, đi!

 

Tại sao đoàn xe này không đi?

 

Thưa, tôi không biết.

 

Máy bay!

 

Nhanh, chạy đi!

 

Kéo ở đằng kia.

 

- Chuyện gì vậy?
- Những con lừa!

 

Anh để đoàn xe bị kẹt và
bị oanh tạc chỉ vì hai con lừa?

 

Anh làm sao vậy hả?

 

Không... Không!!

 

Ném xuống sông,
dọn cho trống đường!

 

Lý do ta bị kẹt ở đây là vì
không có không quân yểm trợ...

 

Đâu có ai có!

 

Anh liệu làm anh em lên tinh thần...

 

Hay là tôi tìm người thay anh đó.

 

Thiếu tá!

 

Anh là sĩ quan hầu cận ở đây à?

 

- Anh tên gì?
- Thưa, tên Walker.

 

Giờ anh là sĩ quan chỉ huy.

 

Anh có bốn giờ để xuống bãi
biển đó...

 

Không được thì tôi đuổi việc anh!

 

Có 50. 000 người trên đảo này...

 

Ai cũng muốn bắn lão chết cho rồi.

 

Cho tôi về nhà... làm ơn cho tôi
về nhà...

 

Lão ta kìa. Người hùng khói lửa.

 

Ừ phải, khói lửa phần mình,
còn lão làm người hùng.

 

Quê cậu ở đâu, Gomez?

 

Thưa, California.

 

Tôi cũng vậy.

 

Anh bị thương ở đâu?

 

Thưa, ở ngực.

 

Nói thế này may ra làm anh vui...

 

Tên lính Đức cuối cùng tôi thấy
chẳng có chút ngực nào.

 

Cũng chẳng còn đầu.

 

Ráng chóng khoẻ nhé.

 

Còn cậu thì sao đây?

 

Tôi...

 

Tôi chỉ... Không chịu nổi nữa.

 

Cậu nói sao?

 

Thần kinh của tôi, Đại Tướng...
Tôi...

 

Tôi không chịu nổi tiếng pháo
kích nữa.

 

Thần kinh của cậu à?

 

Mẹ kiếp, cậu chỉ là thằng hèn
khốn kiếp.

 

Im đi!

 

Ta không chấp nhận để một tên hèn.

 

Khóc trước những người can đảm.

 

Vừa bị thương ở chiến trường!

 

Im đi!

 

Không nhận tên hèn này vào đây!

 

Hắn có làm sao đâu!

 

Đừng để những tên khốn kiếp...

 

Sợ ra trận...

 

Làm ô uế nơi này!

 

Cậu sẽ trở ra mặt trận, nghe chưa?

 

Cậu có thể bị bắn chết...

 

Nhưng phải trở ra chiến đấu!

 

Nếu không thì ta sẽ cho cậu.

 

Đứng trước đội hành quyết!

 

Hay là bắn ngay đi cho rồi!

 

Mẹ kiếp!
Đưa hắn ra khỏi đây nhanh!

 

Đưa hắn ra trận đi!

 

Nghe rõ chưa?

 

Quân hèn khốn nạn!

 

Quân đội của tôi không chứa
những tên hèn!

 

Tôi đã phải làm mạnh tay một chút...

 

Nhưng Truscott cuối cùng
cũng qua lọt.

 

Đến đơn vị ở bờ biển.

 

Anh thấy danh sách thương vong chưa?

 

Có, thấy rồi.

 

Còn đường chạy dọc bờ biển thì sao?

 

Sư đoàn 3 đang tiến về Messina.

 

Hay lắm.
Thay quần áo rồi đi đến đó đi.

 

Tôi muốn tiến vào cùng đoàn quân.

 

Anh cứ đi đi George, Vụ đó...
Tôi không giỏi lắm đâu.

 

Đại Tướng Bradley, ta cũng nên
xem lại...

 

Là lẽ ra con số thương vong sẽ
như thế nào...

 

Nếu ta vẫn còn dưới kia...

 

Bò dọc theo con đường chết tiệt đó.

 

Đón chào các bạn đến Messina.

 

Đằng trước, bước!

 

Đừng cười đểu thế Patton.
Tôi không ôm hôn anh đâu.

 

Uổng thế.

 

Sáng nay tôi cạo râu kỹ...

 

Để chuẩn bị cho anh hôn
trưa nay đó.

 

Đằng trước, bước!

 

Anh muốn gặp tôi?

 

Tôi vừa được thư của lke.

 

Tôi...

 

Vừa đọc lại quyển ''Bình Luận''
của Cesar đêm qua.

 

Ra trận, Caesar mặc choàng đỏ.

 

Để phân biệt với binh sĩ.

 

Tôi...

 

Chú ý đến điều đó vì...

 

''Đáng khinh''?
Đây là lần đầu tiên.

 

Có người gán từ ấy cho tôi.

 

Thì... Ông ấy trách riêng trong thư
thôi mà.

 

Đâu phải khiển trách chính thức.

 

Tay lính đó đúng là hèn...

 

Lẽ ra hắn phải bị xét xử vì hèn
nhát và bị xử bắn!

 

Ta quên những người.

 

Bị nặng hơn rất nhiều hay sao?

 

Tôi chạm tự ái của anh ta một chút...
So với chiến tranh thì có là bao?

 

Khi ta chiếm Palermo,
họ gọi tôi là anh hùng.

 

Bảo tôi là tướng vĩ đại nhất từ
thời Stonewall Jackson.

 

Bây giờ họ vẽ tranh châm biếm anh.

 

Tên khốn nạn đó.

 

Hắn vẽ tôi đá vào một người lính Mỹ
bằng giày sắt.

 

Anh thấy đó... Dưới đế giày tôi...

 

Dấu hiệu Đức Quốc Xã!
Trên đế giày của tôi!

 

Gót giày sắt với dấu hiệu
Đức Quốc Xã!

 

''Anh sẽ xin lỗi người lính anh đã tát.

 

''tất cả bác sĩ và y tá có mặt lúc đó.

 

''các bệnh nhân trong lều
ngày hôm ấy nếu có thể...

 

''và cuối cùng là cả
Sư đoàn 7 nói chung.

 

''từng đơn vị 1.

 

Không sót đơn vị nào''.

 

Chúa ơi, tôi...

 

Cảm thấy cô đơn quá.

 

Oi Chúa...

 

Người là Chúa của tôi.

 

Tôi đang đi tìm người...

 

Tâm hồn tôi khao khát người.

 

Thịt xương tôi mong có người.

 

Trên mảnh đất khô và cháy khát...

 

Như tôi đã thấy người
trong đền thiêng...

 

Tâm hồn tôi vẫn theo sát người.

 

Nhưng những ai tìm linh hồn tôi.

 

Để huỷ diệt nó.

 

Sẽ phải xuống sâu tận địa ngục.

 

Chúng sẽ bị lưỡi kiếm đốn gục.

 

Sẽ làm mồi cho cáo ăn.

 

Nhưng nhà vua sẽ vui hưởng
với Chúa.

 

Ai tôn vinh người sẽ được ngợi ca...

 

Nhưng miệng kẻ nào gian dối...

 

Sẽ bị ngăn chận...

 

Nghiêm!

 

Nghỉ!

 

Tôi nghĩ tôi sẽ đứng ở đây.

 

Và để mọi người thấy.

 

Là tôi có thật sự cà chớn.

 

Như một số các anh nghĩ hay không.

 

Tôi cam đoan với anh em
là tôi không hề...

 

Có ý thô bạo hay đánh giá thấp.

 

Trong cách đối xử với...

 

Người lính kia.

 

Mục đích duy nhất của tôi là
khôi phục trong anh ta.

 

Một ý thức về nghĩa vụ mình
với tư cách là một người đàn ông.

 

Và như một chiến sĩ.

 

Tôi đã nghĩ, nếu làm một kẻ hèn.

 

Biết hổ thẹn...

 

Biết đâu lại có thể...

 

Giúp người đó lấy lại sự tự trọng...

 

Thật lòng tôi đã nghĩ như vậy.

 

Bây giờ, tôi nhận...

 

Là phương pháp đó sai.

 

Nhưng tôi mong các anh hiểu
động cơ của tôi...

 

Và sẽ chấp nhận...

 

Lời giải thích này...

 

Và...

 

Lời xin lỗi này.

 

Giải tán.

 

Nghiêm!

 

Chào Đại Tướng.

 

Tôi vừa làm một vụ trưng cầu ý kiến
nho nhỏ.

 

Trưng cầu gì?

 

Thư hâm mộ Đại Tướng đó.

 

11 % chống, 89% thuận.

 

Và 11 % chống đó...

 

Phần lớn đều thô bỉ và nặc danh.

 

Thư ủng hộ phần lớn từ
người thân và quân nhân.

 

''Chúng tôi tự hào con tôi phục
vụ trong quân đội ông. ''.

 

Báo chí thì nói...

 

''Chúng tôi không rõ ông đã
làm gì và tại sao...

 

''nhưng chúng tôi muốn ông biết
chúng tôi tán thành ông.

 

''Cứ tiếp tục,
và Chúa phù hộ ông. ''.

 

Tiếp tục hả?

 

Tiếp tục đi đâu?

 

Đại Tướng thích dùng
chút rượu không?

 

Rượu đầu năm đó.

 

Hôm qua Đại Tướng đâu có
liên hoan gì.

 

Tôi ở không trong căn nhà lộng
lẫy này chán quá rồi.

 

Ta đã chiếm Sicily.

 

Tôi sẵn sàng nhận công tác mới!

 

Có khi Đại Tướng đã có rồi đó.

 

Đây là bức điện vừa đến.

 

Cod...

 

Tôi đã bị thay.

 

Họ đã thay tôi...

 

Không cho tôi chỉ huy
Sư đoàn 7 nữa.

 

Không thể tin được!

 

Chúc mừng năm mới.

 

Thưa, khoan đã.

 

Đằng nào cũng phải phân công
tác mới cho Đại Tướng...

 

Thay Đại Tướng ở đây trước.

 

Cũng là việc hợp lý thôi.

 

Anh muốn nói là chỉ huy tất cả
Quân lực Mỹ...

 

Để tiến vào châu Âu?

 

Cũng có thể.
Cũng đã có người nói.

 

Việc ấy hiển nhiên quá.

 

Chẳng thể nào khác hơn.

 

Tôi sẽ mở chai rượu vang này.

 

Không, nhưng nếu anh kiếm
được một chai cognac...

 

Tôi sẽ giúp anh uống hết.

 

Tối nay Đại Tướng thế nào?

 

Cũng vui, vui lắm.

 

Cho tôi vài tờ giấy viết nhé.

 

Tuân lệnh.

 

Vợ anh có bao giờ giận anh.

 

Vì tội không viết thư không?

 

Thưa, giận hoài.

 

Tôi không thường viết như ông.

 

Tôi không quen làm vậy.

 

Cũng may cho ta là còn có họ
trên đời, đúng không?

 

Ai lại muốn cưới.

 

Hai lão kỵ binh già như ta?

 

Bà xã tôi cứ bảo tôi vậy.

 

Mỗi lần tôi đi phép về nhà.

 

Sao hôm nay thức khuya
thế, George?

 

Tôi nghĩ ông có thể thích
tắm nước nóng...

 

Một ly sữa, hay cái gì đó...

 

Tôi có xin bác sĩ vài viên thuốc ngủ.

 

Trong trường hợp ông cần chúng.

 

Thuốc ngủ? Sao vậy?

 

Tối nay chúng tôi ai cũng nghe
tin tức...

 

Họ đã thông báo trên đài...

 

- Tin gì?
- Tin về Tướng Bradley.

 

Họ đã giao ông ấy chức Tổng
chỉ Huy quân đội Mỹ.

 

Cho cuộc tổng tiến công.

 

À...

 

À ra vậy.

 

Tôi... Tôi đã nghĩ...

 

Đại Tướng có thể hơi xuống
tinh thần một chút.

 

Giấy viết của Đại Tướng...

 

Ở trên bàn đây.

 

Vâng. Cảm ơn, George.

 

Chỉ một tên lính thường và một
cái tát tai nhỏ...

 

Chỉ vì vậy thôi.

 

George...

 

Giá như lúc đó tôi hôn tên
khốn nạn đó...

 

[Tiếng Pháp].

 

''Chúng tôi hết sức khen ngợi.

 

''lực lượng Giải phóng quân Pháp.

 

''dưới sự chỉ huy của
De Gaulle và Le Clerc. ''.

 

''... Cũng như các nam nữ
kháng chiến quân.

 

''đã từng ngày liều mạng sống
của mình để diệt quân Đức.

 

''Nước Pháp sẽ lại được tự do.
Tôi hứa các bạn như thế! ''.

 

''Cũng như lực lượng Giải phóng
Pháp từng đổ bộ ở đây tại Corse.

 

''để giải phóng nơi sinh ra của
Hoàng Đế Napoleon...

 

''Tôi sẽ đổ bộ lên đất Pháp.

 

''để giải phóng quê hương
của Lafayette. ''.

 

Đại Tướng.

 

Các phóng viên
muốn gặp Đại Tướng.

 

Chào quý vị.

 

Đại Tướng, mục đích.

 

Của cuộc viếng thăm Corsica
này là gì?

 

Đây là do Đại Tướng Eisenhower
yêu cầu.

 

Nghe nói ông đã viết cho người
mẹ của người lính bị tát tai.

 

Rằng ''Lẽ ra bắn tên hèn đốn
đó cho rồi. ''?

 

Miễn bình luận.

 

Tướng Alexander đề nghị ông nhận.

 

Chiến dịch Ý của Tướng Mark Clark.

 

Nhưng sự cố tát tai đã làm hỏng
cơ hội đó.

 

Miễn bình luận.

 

Đại Tướng sẽ đi đâu?

 

Tướng Eisenhower ra lệnh tôi
đến Malta.

 

Nhưng sự việc này chưa chính thức.
Phỏng vấn thế đủ rồi.

 

Ông có định tát lính ở đó không,
Đại Tướng?

 

Thưa vâng.

 

Dùng Malta như một căn cứ...

 

Rồi xuống phía Nam Hy Lạp...
Có thể lắm.

 

Cho tôi gặp Thống Soái Keitel.

 

Năm 1528, những pháo đài này
được 400 hiệp sĩ Malta.

 

Và 800 lính đánh thuê bảo vệ.

 

Chống lại một lực lượng 40. 000
quân Thổ nhĩ kỳ.

 

Codman đâu?

 

Không tin tức gì của Tướng
Eisenhower à?

 

Thưa chưa.

 

Cũng không nghe nói gì về.

 

Hai con gà tây tôi biếu hôm
Giáng sinh sao?

 

Thưa chưa.

 

Các anh cứ tự nhiên...

 

Cứ thoải mái đi tham quan.

 

Anh em theo hầu một vì sao.

 

Đang xuống rồi đó nhé.

 

Anh cứ nói...

 

Ai muốn chuyển đi, tôi sẽ hiểu.

 

Thưa, tôi có thể nói thay cho
toàn thể nhân viên.

 

Chúng tôi muốn ở lại với ông.

 

Dù ông có được phân công
việc gì đi nữa.

 

Ở Luân Đôn, họ đang lên kế hoạch.

 

Cho việc tiến chiếm Châu âu.

 

Đó là điều tôi đã chuẩn bị.

 

Cả tâm trí, cả thể xác và tinh thần
cho việc đó.

 

Tôi đang làm cái quái gì ở đây?

 

Thôi được.

 

Ta cứ đến Cairo...

 

Xem Kim tự tháp còn đó không.

 

Chỉ có thể có một lý do
để hắn đi Cairo...

 

Để gặp chính phủ Hy Lạp và
chính phủ Nam Tư đang lưu đày...

 

Cứ để người Ý vũ trang nước Ý...
Đó là quốc gia của họ...

 

Ta cần lực lượng ta củng cố
đảo Crete và bờ biển Hy Lạp...

 

Nếu Patton tấn công từ Ai cập!

 

Vừa có thông tin mới, Đại Tướng.

 

Patton đang bị khiển trách,
có thể ra toà án quân sự.

 

Ông ấy tát tai một người lính.

 

Anh tin báo chí của họ sao?

 

Chẳng lẽ họ loại bỏ một tướng giỏi
chỉ vì ông ta tát một tên lính quèn?

 

Phòng này của tôi à?

 

Vâng, xin theo tôi.

 

Người nào đặt phòng này.

 

Có lẽ thích chuyện tình báo.

 

Ai chọn khách sạn này vậy hả?

 

Hình như là Tướng Smith đấy ạ.

 

Ông ấy làm vậy để chọc tôi
đấy, đồ con khỉ.

 

Chúc mừng anh đến Luân Đôn,
Georgie.

 

Bedell, anh khoẻ không?
lke có đây không?

 

Ông ấy nhờ tôi giải thích với anh.

 

Chúng tôi nói chuyện riêng nhé.

 

Tôi phải nói thẳng với anh.

 

Về lke.

 

Chúng tôi đã nghe nói nhiều.

 

Về việc anh chỉ trích các
quyết định của ông ấy.

 

Không, không phải vậy.
Tôi chỉ là một lão già ngớ ngẩn...

 

Nhiều khi tôi tự hỏi.

 

Không biết ông ấy có phải
người gốc Anh không.

 

George, đây là việc liên kết
đồng minh khó khăn nhất.

 

Xưa nay trong lịch sử.

 

Ike đang cố giữ nó đoàn kết
và vững bền.

 

Cùng lúc với việc thắng bọn Đức.

 

- Công việc đâu phải dễ.
- Tôi hiểu điều đó.

 

Chúng tôi có một trọng trách
muốn giao cho anh...

 

Liên quan đến cuộc tổng tiến công
ở Normandie.

 

Tôi đã xem qua toàn bộ kế hoạch.

 

Vẫn còn một số thiếu sót.

 

Một yếu tố không nhỏ là việc ấy.

 

Vẫn phải lệ thuộc vào việc Monty
chiếm Cannes vào ngày D.

 

Tôi đã lập một phương án khác.

 

Để đổ bộ tại Calais sau đợt
ném bom...

 

Anh có chịu ngồi yên
nghe hay không?

 

Hãy nhớ là lke đã bệnh cho anh
khi mọi người.

 

Ai cũng muốn treo cổ Patton cả.

 

Chúng tôi sẽ tung tin là anh
đến đây một cách bí mật.

 

Để chuẩn bị tiến chiếm
Pas De Calais.

 

Từ đó hy vọng gài Sư đoàn 15
của bọn Đức ở đó.

 

Để họ không ra tay được
với ta ở Normandie.

 

Anh nghĩ tôi chỉ làm được vậy
thôi sao?

 

Chúng tôi sẽ tổ chức một sư đoàn
với 12 đơn vị.

 

Quanh anh.

 

Tất nhiên... Toàn là hư cấu.

 

Các đơn vị lính giả...

 

Tàu đổ bộ giả.

 

Điện đàm giả.

 

Bọn Đức ai cũng nghĩ là anh sẽ.

 

Lãnh đạo.

 

Lực lượng tổng tiến công chính.

 

Tình báo chúng sẽ phát hiện
anh ở đây.

 

Sau đó chúng tôi sẽ chuyển
anh đến Knutsford.

 

- Rồi tôi sẽ làm gì ở đó?
- Chẳng làm gì cả.

 

Hoàn toàn chẳng làm gì.

 

Nói thật là anh trong giai đoạn
thử thách.

 

Hãy nghe lời khuyên của tôi
và biết điều.

 

Nhớ đấy...

 

Kẻ thù lớn nhất của anh là
cái mồm to của anh đó.

 

Nhìn con cẩu xấu xí này đi.

 

Nó cũng sẵn sàng chiến đấu rồi!

 

Tôi gọi nó là Guillaume,
Guillaume Đại đế.

 

Đại Tướng,
xin để nó lại xe hay hơn.

 

Không, không sao đâu.
Xin chào các bà.

 

Nhìn này, Cod.

 

Nó sẽ thịt con chó kia mất!

 

Vậy chứ không đâu.

 

Thật hết sức xin lỗi, Đại Tướng.

 

Abigail đã làm chó ông sợ?

 

Không sao đâu thưa bà.

 

Xin theo tôi.

 

Tên mày đâu có phải là Guillaume.

 

Mà là Willy!

 

Thưa các bạn.

 

Đại Tướng George S. Patton Jr
đã nhận lời mời của chúng ta.

 

Để nói vài lời.

 

Nhân dịp lễ khánh thành này.

 

Đại Tướng Patton không đến đây
với tư cách chính thức.

 

Và tôi đã chính thức
bảo đảm với ông.

 

Là không có gì ông ấy nói
sẽ được trích dẫn.

 

Xin mời Đại Tướng Patton!

 

Đại Tướng nhớ cẩn thận lời nói.

 

Ừ. Nhớ.

 

Kính thưa các bà, cho đến nay.

 

Kinh nghiệm về đón chào
duy nhất của tôi.

 

Là tiếp đón quân Đức và Ý...

 

Xuống âm phủ!

 

Việc ấy thì tôi làm tương đối
thành công...

 

Vì các đội quân mà tôi đã hân
hạnh chỉ huy.

 

Đến nay đã diệt hoặc bắt được.

 

Đâu đó khoảng 170. 000 quân địch...

 

Tôi cảm thấy những câu lạc bộ
như thế này.

 

Có giá trị thật sự.

 

Vì tôi tin như Bernard Shaw.

 

Rằng người Anh và người Mỹ.

 

Là hai dân tộc cách biệt bởi một
ngôn ngữ chung.

 

Và cũng chính vì định mệnh an bài...

 

Người Anh và người Mỹ.

 

Phải nắm vận mệnh thế giới...

 

Ta càng biết nhau rõ hơn.

 

Thì sẽ làm việc đó tốt hơn.

 

Người nga. Đừng quên nhắc
người nga.

 

Những câu lạc bộ như thế này
là nơi lý tưởng.

 

Để giúp tăng cường hiểu biết
lẫn nhau.

 

Ngay khi các chiến sĩ của tôi
gặp các bà các cô người Anh...

 

Và viết thư về nhà khoe.

 

Rằng phụ nữ ở đây xinh đẹp
như thế nào...

 

Phụ nữ Mỹ sẽ lập tức phát ghen.

 

Và buộc cuộc chiến này sớm
chấm dứt.

 

Khi ấy tôi sẽ có cơ hội.

 

Đến Thái Bình Dương
và diệt bọn Nhật!

 

Patton xúc phạm đồng minh nga.

 

Ở khắp nơi trên thế giới.

 

Nhiều cuộc biểu tình phản đối.

 

Lời phát biểu của Tường Patton.

 

Là Anh và Mỹ sẽ nắm thế giới
Sau chiến tranh.

 

Là người Nga sẽ không có
Quyền gì nữa...

 

Các lãnh đạo quốc hội
Như Thượng nghị sĩ Foss
Nhanh chóng phản ứng.

 

Người này đã xúc phạm
Đồng minh Nga của ta.

 

Khi ngụ ý Anh- Mỹ sẽ
Thống trị thế giới.

 

Theo ý tôi, ông ấy phải bị
Kỷ luật nặng.

 

Lần này tôi chẳng làm nên tội gì cả.

 

Họ đã hứa là không có phóng viên!

 

Tôi chỉ nói chơi có vài câu...

 

Đâu có phát biểu chính thức!

 

Ike đã bảo anh giữ miệng!

 

Anh không hiểu là phe nga.

 

Nghi ngờ ta đến cỡ nào sao?

 

Tôi chỉ có ý lịch sự thôi!

 

Nếu có người Nga nào ở đó.

 

Tôi đã đề cập đến họ rồi.

 

Tôi không thích bọn nga
khốn kiếp đó thật.

 

Nhưng tôi cũng biết nhắc
đến họ vì lịch sự.

 

Bedell, tôi không biết gì về chính trị...

 

Tôi không hề có tham vọng chính trị!

 

Điều duy nhất tôi muốn.

 

Đó là chỉ huy quân đội và chiến đấu.

 

Chuyện ấy ngoài tầm tay tôi rồi.

 

Ike đã gởi thông báo cho trưởng
phòng nhân sự.

 

Người quyết định sẽ là Đại Tướng
Marshall.

 

Hoặc anh sẽ ở đây làm kế nghi binh...

 

Hoặc... là được về nhà.

 

Ông ấy là người tốt.

 

Ít nhất ông ấy cũng công bằng.

 

Tôi sẽ chờ ông ấy quyết định.

 

George...

 

Chiến tranh của ta đã hết rồi.

 

Vâng.

 

Bây giờ chỉ còn chờ...

 

Lệnh cấp trên nữa thôi.

 

Tôi cảm thấy...

 

Có sứ mạng thực hiện một việc
lớn lao nào đó...

 

Việc gì thì tôi không biết.

 

Nhưng biến cố vừa rồi...

 

Tầm thường như vậy...

 

Mà sao lại có hậu quả khủng
khiếp đến thế?

 

Nó không thể là hậu quả
của một chuyện tình cờ...

 

Đây phải là bàn tay của Chúa!

 

Cơ hội lớn cuối cùng của đời tôi...

 

Một thế giới chìm ngập
trong chiến tranh.

 

Và ta bị loại ra ngoài sao?

 

Chúa sẽ không cho phép
việc này xảy ra!

 

Tôi sẽ được phép hoàn thành
sứ mạng của mình!

 

Ý Chúa sẽ được thực hiện!

 

Quân lực Đồng Minh
tiến chiếm nước Pháp.

 

Một cuộc tổng tiến công trên bộ
Và dưới nước lớn nhất xưa nay...

 

Hải quân đã oanh tạc
Trước lúc rạng đông...

 

Để dọn đường cho quân lực
Đồng Minh.

 

Đổ bộ lên bãi biển Normandie...

 

Và tìm thế tiến vào đất liền.

 

Trên đại lục Châu Âu.

 

Tôi biết Montgomery đã
không thể chiếm Cannes.

 

Vào ngày D hay D10.

 

Tôi đã nói trước rồi.

 

Cuối cùng họ bị kẹt.

 

Kẹt cứng ở vùng nông thôn.

 

Họ nên đóng chốt.

 

Như Von Schlieffan đã dàn trận
ở Thế chiến thứ nhất.

 

Như vậy thì sẽ có cơ hội.

 

Tấn công họ từ những cánh đồng.

 

Đâu có ai chịu nghe tôi.

 

Đến Châu Âu kiểu này quá tệ thật.

 

Đi cùng với máy móc phụ
tùng nữa chứ.

 

Mọi thứ trên máy bay này
là ưu tiên một.

 

Tướng Bradley sẽ không mời
Đại Tướng.

 

Nếu không có ý gì.

 

Nói thật với anh, Cod.

 

Lần này tôi thấm đòn rồi.

 

Nếu được một cơ hội nữa.

 

Tôi sẽ may miệng lại...

 

Ai muốn gì tôi cũng làm theo.

 

Nếu tôi quên, xin anh làm ơn nhắc.

 

Tôi sẽ thúc nhẹ vào sườn ông
để nhắc.

 

Đá tôi thật mạnh thì may ra.

 

Tuân lệnh.

 

Đại Tướng, hân hạnh mừng ông
đến nước Pháp.

 

Vẫn còn chiến tranh chứ hả?

 

- Xếp lớn đâu?
- Thưa, lối này.

 

Patton!

 

Từ Messina đến giờ mới gặp anh!

 

Đại Tướng khoẻ không?

 

Tôi nghe anh đang làm
một việc rất tuyệt...

 

Gài bẫy bọn Đức hả?

 

Còn phần tôi... Tôi ra mặt trận đây.

 

Chúc mạnh giỏi nhé anh bạn.

 

À... Sẵn đây...

 

Tin tình báo xác nhận.

 

Tôi lại phải đối mặt với Rommel
nữa đấy.

 

Rommel.

 

Khoẻ không, George?

 

Cũng khoẻ, Brad. Còn anh?

 

Cũng được.

 

Oi chao, sao xịn vậy?

 

Ghế gì như cho Tổng Giám Mục
thế này?

 

Chet Hansen sửa sang lại
cho tôi đó, anh ngồi đi.

 

Tôi bảo lke anh và tôi.

 

Cùng ngang sức, ngang tài.

 

Cũng đúng thôi.

 

Ta sẽ đưa Sư đoàn 3 vào hoạt động.

 

Một khi tôi nhận luôn Sư đoàn 12.

 

Tôi có phần không?

 

Tôi sẽ thành thật với anh.

 

Có nhiều người ''đặt chỗ'' lắm.

 

Anh là cấp trên của tôi từ khi
tôi rời Học viện quân sự.

 

Khi ấy anh là Xếp tôi.

 

Ở Bắc Phi và Sicile.

 

Tôi đã nghĩ.

 

Hai chúng ta cùng làm việc
có khi... lại sẽ có vấn đề.

 

- Chẳng phiền phức gì cả.
- Còn một điều nữa...

 

Tôi không muốn nói thẳng quá...

 

Nhưng anh và tôi rất khác nhau,
George.

 

Mẹ kiếp, Brad, anh nói chí phải.

 

Với đầu óc của anh và ý tưởng
điên điên của tôi.

 

Ta sẽ là một đội tuyệt vời.

 

Ta đã chứng tỏ điều đó ở Sicile.

 

Sự thật là, nếu ở Sicily
tôi là cấp trên của anh...

 

Tôi đã cho thay anh rồi.

 

Brad, tôi sẵn sàng bò lết để
xin được chỉ huy ngoài mặt trận.

 

Vì Chúa, anh phải giúp cho
tôi tham gia cuộc chiến này.

 

Đó là ách duy nhất tôi có thể
thoát khỏi tình trạng bị phạt này.

 

Phải làm chuyện gì lớn.

 

Phải trở ra mặt trận!

 

Người của Hitler đã tìm cách
ám sát hắn...

 

Cách đây vài ngày trước.

 

Không nhanh chân rồi sẽ chẳng
còn cơ hội nữa.

 

Tôi...

 

Sẽ ráng giữ mồm giữ miệng.

 

Tôi sẽ ý tứ.

 

Tôi hứa với anh như vậy.

 

George,
tôi đã nghiên cứu một kế hoạch...

 

Gọi là chiến dịch ''Rắn Hổ Mang''.

 

Tôi muốn hỏi ý kiến anh.

 

Chúng tôi cứ phải lê từng thước một.

 

Qua vùng nông thôn nước Pháp...

 

Phải có cách ra.

 

Tôi muốn dùng con đường này.

 

Đường St. lo-Pierre.

 

Ta sẽ để Monty.

 

Cầm chân quân Đức ở Cannes.

 

Ta sẽ giải tỏa một vùng rộng
khoảng 3 dặm rưỡi.

 

Bằng cách đánh bom tối đa.

 

Sau đó 7 đơn vị sẽ đi qua...

 

Sư đoàn 3 sẽ nhập vào ở đây.

 

Và cùng tràn lên luôn.

 

Ngang qua nước Pháp.

 

Anh thấy sao?

 

Tôi nghĩ anh cần một lão kỵ binh
già điên điên...

 

Để chỉ huy Sư đoàn 3.

 

George...

 

Ike... Cũng đã kết luận như vậy.

 

Ở Luân Đôn ba tháng trước.

 

Hả?

 

Tại sao lão...

 

Thôi, tôi im. Xin lỗi.

 

Tôi đã hứa giữ mồm giữ miệng.

 

Chuyện gì gần khu vực
Coutances đó?

 

Thiết giáp địch tràn qua
mặt trận ở Lessay.

 

Thiết giáp Mỹ tiến nhanh,
xắn vào khu vực sau chiến tuyến.

 

Kiểu đánh này là của Patton,
thưa Thống Soái.

 

Patton vẫn còn ở Anh.

 

Ta đã biết điều này rồi mà.

 

Vụ đổ bộ này chỉ là
một kế nghi binh nữa.

 

Vụ tổng tấn công thật sẽ
xảy ra ở Pas de Calais,
và Patton sẽ dẫn đầu.

 

Lãnh tụ nói Sư đoàn 15
sẽ không chuyển đến Normandie.

 

Lính ta đang nhặt sỏi chọi lẫn nhau
ở Pas de Calais...

 

Trong khi lính khác đang bị tàn sát
ở Normandy.

 

Ít ra Georges cũng phải đủ lịch sự.

 

Thông báo cho biết là đi đâu chứ.

 

Chúa ơi, xem kìa.

 

Đại Tướng đi đâu đó?

 

Berlin!

 

Tôi sẽ tự tay đi bắn.

 

Tên khốn kiếp nhàn nhã đó!

 

Những thương vong gây ra bởi
Sư đoàn 3 của Patton.
Chết/Bị thương/ Mất tích.

 

Im đi!

 

Im hết!

 

Im đi!

 

Chỗ này thậm chí không có
trên bản đồ!

 

Anh biết vì sao không?

 

Ta đã ra khỏi bản đồ!

 

Patton đi qua nước Pháp
Sư đoàn 3 diệt 20, 000 quân Đức.

 

Cho George lên báo là anh ta
đi lố thêm 30 dặm liền.

 

Thôi, ngừng tay!

 

Coi chừng chứ.

 

Phải dọn dẹp mớ
lung tung này ngay.

 

Cho xe này ra khỏi đây.

 

Chiếc này cũng ra chỗ khác...

 

Đẩy chiếc đó lên đây.

 

Còn ta sẽ đi xe này.

 

Đứng lên, đứng lên hết, nhanh!

 

Làm ngay đi!

 

Đúng rồi đó, làm như vậy.
Giỏi lắm.

 

Rồi, đi đi!

 

Tiến lên nào! Nhanh lên!
Đúng rồi đó!

 

Đúng rồi! Nhanh lên!

 

Nhanh nhanh lên!

 

Được rồi, nhanh lên!

 

Coi chừng chứ!

 

Đi, đi, đi nhanh lên!

 

Nhanh lên nào! Phải rồi!
Nhanh lên!

 

Nhanh lên! Phải rồi!

 

Đúng rồi đó.

 

Tiến lên, nào!

 

Chet này...

 

Cứ qua, cứ qua đi!

 

Khoan đã!

 

Bây giờ đi đi!

 

Bên này thì khoan!

 

Thiết giáp khoan đi đã.

 

Đúng rồi, nhanh lên.

 

Giỏi lắm!

 

- Khoan!
- Đại Tướng!

 

Đại Tướng Bradley muốn gặp ông.

 

- Đằng kia.
- Đồng ý.

 

Nhanh lên!

 

Được rồi!

 

Khoan đã!

 

Anh làm tiếp đi nhé!

 

George, anh làm cảnh sát giao
thông giỏi đấy.

 

Vụ lái xe đến sông Seine...

 

Thật hết sức tuyệt vời.

 

Rất tiếc, nhưng tôi phải cầm
chân anh lại rồi.

 

Để làm cái quái gì?

 

Phải giảm bớt lương thực của
đơn vị anh.

 

Xăng, đạn dược, tất cả.

 

Có chuyện ưu tiên khác rồi.

 

Tôi đánh hơn nghe mùi
Montgomery rồi đấy!

 

Bình tĩnh đi, George.

 

Có nhiều vấn đề chính trị
nghiêm trọng liên quan...

 

Chúa ơi, đúng là Montgomery nữa.

 

Các bệ phóng V- 2 đều nằm
trong vùng ông ta.

 

Ông Churchill muốn phá các
căn cứ tên lửa này.

 

Hitler đang giết nhiều dân
thường ở Luân Đôn.

 

Hơn là giết lính ở chiến trường.

 

Họ chờ đợi Montgomery làm gì vậy?

 

Cho tôi số xăng đó và
tôi sẽ đi trước...

 

Tôi cũng sẽ ra tay giết Đức
cho anh coi.

 

Đủ xăng thì tôi đến thẳng Berlin...

 

George, không được đâu.

 

Chiến tuyến Siegfried chẳng có gì.

 

Họ đã gom hết thiết bị.

 

Và gởi ra mặt trận phía đông.

 

Ở đó toàn là bò.

 

Tôi sẽ đi qua đó trong hai ngày.

 

Anh cãi cũng không ích gì,
Đâu phải là ý tôi.

 

Vậy sao anh chọn tôi làm
chỉ huy Sư đoàn?

 

Tôi không chọn anh!

 

Mà lke chọn anh đó.

 

George, anh hoàn thành
công tác một cách xuất sắc...

 

Anh là người trung thành,
cống hiến nhiều...

 

Một trong những chỉ huy chiến
trường giỏi nhất mà tôi có.

 

Nhưng anh không biết khi nào
thì phải nín, Georges à.

 

Anh chướng thật đó.

 

Tôi có nhiều lỗi lắm, Brad.

 

Nhưng tôi không hề vong ơn.

 

Tôi nợ anh nhiều...

 

Mẹ kiếp, tôi biết tính khí tôi
quái đản...

 

Tôi nhận như vậy.

 

Điều tôi không chịu được
về Monty là.

 

Hắn không nhận như vậy!

 

Đại uý.

 

Bailey hết xăng.

 

Xe tăng dẫn đầu cũng hết xăng...

 

Và đoàn xe Đức ở phía trước.

 

Ừ, biết rồi.

 

Anh chỉ huy ở đây, Đại uý?

 

Tôi đã là chỉ huy.

 

Đoàn thiết giáp của tôi.

 

Yểm trợ cho một đại đội bộ binh...

 

Thiết giáp hết xăng...

 

Vì thế chúng tôi phải chiến đấu.

 

Bắt đầu từ 11 g tối qua...

 

Vừa hết cách đây vài giờ.

 

Sáng nay là đánh xáp lá cà.

 

Đêm qua tôi nằm mơ...

 

Trong giấc mơ tôi thấy...

 

Là ngay bây giờ.

 

Toàn bộ chế độ quốc xã nằm
gọn trong tay tôi...

 

Nghĩ mà xem, Cod.

 

Tôi đã suýt bị kỷ luật đuổi về nhà...

 

Bây giờ tôi có đúng phương
tiện trong tay...

 

Vào đúng thời điểm lịch sử...

 

Và ở đúng địa điểm nữa.

 

Sông Saar?

 

Việc ấy rồi cũng sẽ thay đổi,
rất nhanh chóng...

 

Như một hành tinh xoay vần trong vũ trụ.

 

Một thời điểm như thế này.

 

Sẽ không trở lại trong hàng
ngàn năm nữa.

 

Tôi chỉ cần có.

 

Vài thùng xăng khốn khổ.

 

Ngay bây giờ, điểm yếu là ở đây.

 

Trong 10 ngày, ta có thể ở Berlin.

 

Thế còn các công sự.

 

Ở Verdun và Metz?

 

Những công sự cố định.

 

Chỉ là tượng đài cho sự
ngu ngốc của nhân loại.

 

Không, khi những dãy núi và
những đại dương có thể vượt qua.

 

Thì bất cứ gì do con người xây
dựng đều có thể phá huỷ.

 

Anh biết cách nào mà tôi biết chắc
họ đã xong việc ngoài ấy không?

 

Xe kéo...

 

Họ dùng xe kéo...

 

Để di chuyển người bị thương
và vật tư.

 

Tôi cũng đã mơ thấy
những chiếc xe kéo.

 

Chúng bay vòng vòng trong đầu tôi.

 

Vậy mà tôi không nghĩ ra.

 

Sau đó tôi nhớ...

 

Cơn ác mộng trong tuyết ngày xưa.

 

Cuộc rút quân dài khổ sở từ
Moscow...

 

Trời thật là lạnh.

 

Họ đem người bị thương
và vật tư còn lại.

 

Và ném chúng lên xe kéo.

 

Napoleon đã chấm dứt.

 

Chẳng để lại màu gì, thậm chí
màu đỏ của máu cũng không.

 

Chỉ có tuyết rơi.

 

Nhìn này, Cod.

 

Tôi yêu chiến tranh.

 

Chúa tha tội cho tôi,
tôi yêu nó biết bao.

 

Tôi yêu nó hơn cả đời mình nữa.

 

Đồng Minh giải phóng Paris.

 

Paris đã được giải phóng.

 

Và các đoàn quân Pháp dẫn đầu.

 

Thành phố lịch sử đón chào
Quân đội đồng minh.

 

Sau 4 năm bị Quốc Xã chiếm đóng.

 

Sư đoàn thiết giáp thứ hai của Pháp...

 

Dưới quyền Trung tường
Jacques Leclerc.

 

Được chào đón một cách mà
họ sẽ không bao giờ quên.

 

Khi họ về Thủ đô yêu quý của mình.

 

Montgomery tiến vào Bỉ.

 

Trong một cuộc tiến công mạnh
Về hướng Bắc...

 

Tường Anh Montgomery
Đã đi xuyên qua.

 

Những thành phố
Ven bờ biển Pháp.

 

Boulogne, Calais,
Và Dunquerque.

 

Nhằm tiến chiếm.

 

Cảng huyết mạch
Của Bỉ là Antwerp.

 

Patton tiến nhanh về hướng Đức!

 

Khi đó, phần lờn trong sư đoàn
của tướng Patton.

 

Nay đã được cung cấp đủ quân trang
Và tiến nhanh như vũ bão...

 

Đang tiến nhanh về sông Saar.

 

Sự kháng cự của Quốc Xã
Dường như bị nghiền vụn.

 

Và có vẻ như không gì có thể
Ngăn quân lực ta.

 

Tiến thẳng vào trung tâm nước Đức.

 

Đại Tướng Bradley đang gọi.

 

Ừ, được.

 

Brad?

 

Tôi đã qua cầu sông Saar.

 

Tôi đang tiến vào nước Đức.

 

Khoan đã, George. Phía Bắc
có quá nhiều vấn đề.

 

Tôi muốn anh chuyển Đội 10
thiết giáp.

 

Cho Sư đoàn 8 của Middleton
ngay lập tức.

 

Brad, anh không thể làm thế.

 

George, nghe đây.

 

Tôi không có thì giờ bàn cãi.

 

Quân địch hoạt động mạnh...

 

Quanh vùng Ardennes.

 

Không, không biết nghiêm
trọng như thế nào...

 

Ike muốn ta gặp Bedell Smith.

 

Ngày mai tại Verdun.

 

Hãy có mặt lúc 11 g!

 

Tuân lệnh.

 

Tuyệt đối không có lý do gì
để ta có thể nghĩ...

 

Bọn Đức đang mở cuộc tấn công lớn.

 

Thời tiết kinh khủng!

 

Hậu cần họ gần cạn...

 

Quân Đức đã không mở cuộc
tấn công mùa đông nào.

 

Từ thời Frederick Đại đế.

 

Vì thế tôi tin đó chính xác
là điều họ sẽ làm.

 

Anh hãy bắt đầu soạn kế hoạch.

 

Để rút khỏi mặt trận tiến công
hướng đông.

 

Đổi hướng 90 độ.

 

Và trở lên Luxemburg.

 

Đừng có vẻ ngạc nhiên thế...

 

Kế hoạch là 3 trục tấn công...

 

Từ Dunquerque lên Bắc...

 

Từ Arlen đến Bastogne.

 

Từ Neufchatel qua
sườn trái bọn Đức.

 

Xác định có 4 Sư đoàn Đức.

 

Sư Đoàn 7, 5 thiết giáp...

 

Sưđoàn 6 thiết giáp và
Sư đoàn 15.

 

Họ tấn công ta với 26 đơn vị
cả thảy.

 

Họ đã càn quét hai đơn vị
thuộc Sư đoàn 106.

 

Và 7. 500 lính của ta đã buộc
phải đầu hàng.

 

Vấn đề ngay bây giờ là
Sư đoàn Không quân 101.

 

Đang kẹt ở đây tại Bastogne.

 

Bastogne, nhân tiện...

 

Là điểm chốt cho toàn vùng này.

 

Nếu ta có thể giữ nó.

 

Ta có thể bẻ gãy toàn bộ cuộc
tiến công của quân Đức.

 

Nếu chúng chiếm nó, thì ta phiền to.

 

Ike muốn biết.

 

Ai có thể đến đó và giải vây
Sư đoàn 101.

 

Trước khi họ bị dập tan nát.

 

Thống soái Montgomery.

 

Sẽ chẳng thể làm gì được.

 

ít ra là trong vài tuần nữa.

 

Còn anh thì sao, George?

 

Tôi có thể tấn công với 3 sư đoàn
trong 48 giờ.

 

Tôi mà là anh tôi sẽ phòng hờ
một con đường rút.

 

Ike muốn một đánh giá thực tế,
George.

 

Bây giờ anh đã vào cuộc chiến.

 

Và Bastogne cách đây 100 dặm.

 

Người của tôi đã soạn ra
mọi chi tiết.

 

Thật tình, tôi không thấy
cách nào có thể làm điều đó...

 

Trong thời tiết này.

 

Tôi nghĩ lẽ ra anh nên cho
tập hợp lực lượng...

 

Tôi không muốn tốn hai lần cho
một việc.

 

Còn người của anh thì sao?

 

Đâu thể chở họ bằng xe kéo
suốt 100 dặm.

 

Rồi bảo họ phải chiến đấu
không ngừng nghỉ.

 

Tôi đã huấn luyện những người này.

 

Họ sẽ làm điều tôi yêu cầu.

 

Chúng tôi đã không hề nhận ra.

 

Là anh được lòng binh lính đến thế.

 

Đâu phải thế.

 

Họ sẽ làm vậy vì họ là chiến sĩ giỏi.

 

Và vì họ nhận ra, cũng như tôi.

 

Là ta vẫn còn có thể thua
cuộc chiến này.

 

Tôi nghĩ tôi có thể nói thay lời.

 

Thống soái Montgomery.

 

Ông ấy sẽ nói anh đang đòi hỏi
người của mình điều không thể có.

 

Tất nhiên là ông ấy nói vậy rồi.

 

Ông ấy đâu bao giờ nhận thấy.

 

Đó là nghề nghiệp của ta.

 

Tướng MacAuliffe từ chối
yêu cầu đầu hàng của Đức.

 

Anh biết ông ấy nói gì không?

 

Không. Gì?

 

Ông ấy bảo. ''Đồ điên''.

 

Cứ đi tiếp đi, Đại tá.

 

Một người nói hay như vậy rất
đáng được cứu.

 

Đây là nơi đánh giá kết quả.

 

Huấn luyện và kỷ luật...

 

Không đơn vị nào khác trên thế giới.

 

Có thể xông ra trận chiến
vào mùa đông như thế này.

 

Đi suốt 100 dặm...

 

Thực hiện một bước tiến công lớn...

 

Không nghỉ, không ngủ,
không thức ăn nóng.

 

Chúa ơi...

 

Chúa ơi, tôi tự hào về
những người lính này.

 

Bọn Đức cho một sư đoàn
Thiết giáp nữa đến Bastogne.

 

Sư đoàn Không quân 101.

 

Chỉ còn thoi thóp.

 

Không quân để hỗ trợ
lại là đúng thứ ta rất cần.

 

Với thời tiết tốt có khi ta sẽ
làm được.

 

Thưa, Đại Tướng Mason đến.

 

Chào Mase.

 

Chúng tôi thiếu bộ binh...

 

Giải tán các đơn vị phòng không.

 

Và chuyển họ thành xạ thủ cho tôi.

 

Ừ, đứa nào cũng vậy.

 

Xin chào Đại Tướng.

 

Vừa nhận dự báo thời tiết
ngày mai - Nhiều tuyết hơn nữa.

 

Thế là tiêu vụ không quân luôn.

 

Có lẽ ta phải chờ thời tiết tốt hơn.

 

Ở đó có nhiều người can đảm
đang hấp hối...

 

Tôi sẽ không chờ. Dù chỉ một giờ...

 

Một phút!

 

Tôi sẽ tiếp tục di chuyển.

 

Rõ chưa?

 

Ta sẽ tấn công suốt đêm!

 

Ta sẽ tấn công sáng mai!

 

Nếu ta không thể thắng...

 

Sẽ không ai còn sống trở về.

 

Ông biết không, Đại Tướng?

 

Đôi khi, họ không thể đoán
khi nào ông ra oai...

 

Và khi nào không.

 

Họ biết để làm gì?

 

Tôi biết được rồi.

 

Đại Tướng muốn gặp tôi?

 

À, chào Cha.

 

Tôi đã quá ngán khi thấy.

 

Cảnh Sư đoàn 3 đánh với Đức.

 

Ban chỉ huy tối cao mà lại
thiếu xăng.

 

Và bây giờ thời tiết thế này...

 

Tôi muốn cầu nguyện...
Cầu xin cho thời tiết...

 

Cầu nguyện thời tiết à?

 

Phải. Hãy xin Chúa ra tay
giúp chúng ta một chút.

 

Trong vụ này chứ.

 

Cầu nguyện kiểu đó phải có
thảm dầy một chút.

 

Thảm biết bay cũng được...

 

Không biết vụ này nghe ra sao đây...

 

Xin Chúa thời tiết tốt để ta có thể
giết người?

 

Tôi nói thật, vì tôi quen thân
với Đấng tối cao...

 

Nếu anh soạn lời cầu nguyện hay...

 

Ta sẽ có thời tiết tốt.

 

Tôi mong có lời cầu nguyện đó
trong vòng 1 giờ.

 

Tuân lệnh.

 

''Đấng tối cao và Cha nhân từ...

 

''Chúng con khẩn khoản cầu xin
Người với lòng từ bi vĩ đại.

 

''xin chuyển đổi thời tiết
khắc nghiệt này...

 

''mà chúng con đã phải chịu đựng
từ lâu...

 

''Xin hãy cho chúng con thời tiết
tốt để chiến đấu.

 

''Xinhãy nghe chúng con.

 

''là những chiến binh khẩn cầu người.

 

''mong được trang bị với sức mạnh
của người.

 

Chúng con có thể tiến từ chiến
thắng đến chiến thắng.

 

''và nghiền nát áp bức và tàn ác.

 

''của kẻ thù của chúng con.

 

''và thiết lập công bằng của người
giữa nhân loại và các quốc gia''.

 

Amen.

 

Thời tiết thật tuyệt.

 

Cod, gọi tôi ông cha đó đi.

 

Ông ấy là một sứ giả tốt.

 

Và tôi sẽ gắn huy chương cho ông ấy.

 

Chào Đại Tướng!

 

Vời sự yểm trợ của
Phi cơ oanh tạc.

 

Liên tiếp tấn công vào các
Căn cứ điểm của lính Đức...

 

Các đơn vị trong Sư đoàn 3.

 

Do Sư đoàn Thiết giáp thứ 4
Dẫn đầu...

 

Đã tiến vào thành phố
Bastogne bị bao vây...

 

Để giải vây cho 18. 000 binh lính
Đang cố thủ ở đó.

 

Vào ngày hôm sau
Lễ Giàng sinh.

 

Trong cuộc hành quân này.

 

Sư đoàn 3 đã di chuyển xa
Và nhanh hơn.

 

Và giao chiến vời nhiều
Đơn vị địch hơn.

 

Vời ít thời gian hơn bất cứ
Đơn vị nào khác...

 

Trong lịch sử của quân đội
Hiệp chủng quốc Hoa Ký.

 

Thế là hết rồi.

 

Hết rồi.

 

Nhanh lên, Steiger, đốt hết!
Bản đồ, giấy tờ, tất cả!

 

Ta không để bọn Nga bắt ta đâu!
Thà ta tự sát, như Lãnh tụ!

 

Ông ấy cũng sẽ lụi tàn thôi.

 

Không có chiến tranh,
ông ấy cũng sẽ chết.

 

Đúng nghĩa là một chiến binh...

 

Sống lầm thế kỷ...

 

Xin lỗi Đại Tướng.

 

Tướng Katkov muốn biết.

 

Ông có muốn cùng cụng ly.

 

Để mừng sự đầu hàng
của quân Đức.

 

Xin hân hạnh tiếp lời Đại Tướng...

 

Vui lòng bảo ông ấy.

 

Là tôi sẽ không uống...
Với ông ấy.

 

Hay bất cứ tên người nga
cá chớn nào.

 

Thưa, tôi...

 

Tôi không thể dịch lại... Như vậy.

 

Cứ nói như vậy.

 

Cứ dịch từng chữ tôi nói.

 

Đại Tướng nói...

 

Ông ấy nghĩ ông cũng là
tên cà chớn.

 

Được. Tôi sẽ uống vì điều đó.

 

Dân cà chớn uống với nhau thì được.

 

Đại Tướng, có thật là
Tổng thống Roosevelt...

 

Trước khi chết...

 

Có hứa cho ông chỉ huy chiến đấu
ở Thái bình dương?

 

Đúng, nhưng giờ ông ấy đã ra đi.

 

Tôi nghi việc ấy cũng ít có
cơ may thành sự thật.

 

Doug MacArthur không muốn
tôi làm việc đó đâu.

 

Ai cũng nghe nói về.

 

Những vũ khí mới lạ...

 

Mà phía Đức đang nghiên cứu- - .

 

Tên lửa tầm xa, bom bấm nút.

 

Vũ khí tự vận hành...

 

Vũ khí mới lạ?

 

Lạy Chúa, tôi có thấy gì là
mới lạ đâu.

 

Giết mà không có chiến công...

 

Không vinh quang, không được
công nhận?

 

Không người hùng
và không người hèn...

 

Không quân đội...

 

Không đại tướng?

 

Chỉ còn những người sống.

 

Và những người... Đã chết.

 

Tôi mừng là tôi sẽ không còn
sống để thấy cảnh đó.

 

Nghe nói ông vẫn còn dùng
những cựu Quốc Xã.

 

Trong các vị trí then chốt...

 

Dù có chính sách chống
Quốc Xã chính thức.

 

Vâng, khi tôi được cấp những
người giỏi...

 

Tôi sẽ bỏ hết Quốc Xã.

 

Cho đến lúc đó, tôi sẽ dùng
những người này.

 

Vì họ điều hành xe lửa và hệ
thống điện thoại...

 

Dù sao thì...

 

Có phải là hầu hết các đảng viên
Quốc Xã gia nhập đảng.

 

Cũng như người Mỹ.

 

Theo đảng Cộng hoà hay Dân chủ?

 

Ừ, cũng như vậy đó.

 

Ông đồng ý rằng chính sách
quốc gia của ta.

 

Nên do người dân quyết định
chứ không do quân đội?

 

Dĩ nhiên, tôi đồng ý như vậy...

 

Nhưng các nhà chính trị có bao
giờ để ta làm xong chuyện gì đâu.

 

Họ luôn chết nửa chừng.

 

Bỏ ta lại với một cuộc chiến khác
phải thắng.

 

Ông đang nghĩ về.

 

Các đồng minh Nga của ta?

 

Có phải ông nói nếu quân đội
của ông.

 

Ở giữa quân Đức và nga.

 

Ông sẽ tấn công cả hai hướng?

 

Không, tôi không bao giờ nói thế.

 

Tôi không bao giờ nói như vậy...

 

Nhưng tôi ước gì có nói.

 

Thưa, có điện thoại.

 

Từ hành dinh chỉ huy tối cao- - .

 

Đại Tướng Smith.

 

Bedell?

 

Ike rất giận.

 

Sao anh lại có thể so sánh.

 

Đảng Cộng hoà và Dân chủ.

 

Với Đảng Quốc Xã?

 

Và phát biểu của anh.

 

Về việc từ chối việc bài Quốc Xã.

 

Khiến mọi người phản đối.

 

Người nga, người Anh, ai cũng la.

 

Mẹ kiếp mấy tên Nga quái đản.

 

Ta cho chúng Berlin, Prague,
đủ thứ rồi.

 

Ta để chúng áp đặt chính sách
nữa sao?

 

George, làm ơn đừng khùng.

 

Chiến tranh ở châu Âu đã chấm dứt.

 

Washington đặt ra chính sách.

 

Chiến tranh không nên hết.

 

Và ta nên ngưng nịnh nọt.

 

Bọn Nga trời đánh đó!

 

Trước sau gì cũng phải đánh
chúng thôi.

 

Bây giờ còn quân đội, sao
không làm luôn cho rồi?

 

Thay vì giải giáp bọn Đức.

 

Nên dùng họ đánh bọn Bônsêvích!

 

George, anh im đi.

 

Điện thoại có thể bị nghe đó.

 

Tôi cũng đếch cần.

 

Cho đến nay.

 

Ta đã đánh lầm người rồi.

 

Anh và lke không phải liên can.

 

Để đó cho tôi.

 

Trong 10 ngày là sẽ có
chiến tranh với họ liền.

 

Và tôi sẽ làm như là lỗi của họ vậy!

 

George, anh điên quá rồi.

 

Anh thật sự điên quá đấy.

 

Tôi không phải là nhà ngoại giao...

 

Tôi là chiến sĩ...

 

Lũ hề đó ai chẳng biết vậy.

 

Cứ xin phép lke.

 

Tôi sẽ đẩy bọn Nga về đất
nước của chúng!

 

Tôi gọi anh hoạ sĩ lại nhé.

 

Thôi, mặc anh ta đi.

 

Chẳng ai xem tranh tôi làm gì đâu.

 

Tôi khùng rồi.

 

Anh chưa biết hay sao?

 

Thống soái Montgomery.

 

Nữ hoàng đang chuẩn bị tiếp
nhận người lãnh đạo kế tiếp.

 

Của Quân đội Hoàng gia.

 

Cảm ơn.

 

Cảm ơn.

 

Hãy bảo trọng, Carl...

 

George...

 

Anh em...

 

Chuyện gì vui rồi cũng đến
hồi kết thúc.

 

Điều vui nhất trong đời...

 

Trong đời tôi...

 

Đã là...

 

Được vinh dự.

 

Và đặc quyền...

 

Chỉ huy Sư đoàn 3.

 

Tạm biệt...

 

Và Chúa phù hộ anh em.

 

Brad, họ đã lấy Sư đoàn 3
khỏi tay tôi rồi.

 

Tôi biết.

 

Tôi chỉ nghĩ...

 

Ta có thể ăn tối với nhau đêm nay.

 

Cảm ơn, Brad.

 

Anh tốt lắm. Tôi rất cảm kích.

 

Bây giờ, tôi đưa Willy đi chơi đây.

 

Coi chừng!

 

Sau những lần ra trận.

 

Mà chết vì một chiếc xe bò...

 

Không, Brad, chỉ có một cách
thích hợp.

 

Để chết đối với một quân nhân...

 

Đó là do viên đạn cuối cùng.

 

Của trận đánh chót trong
của cuộc chiến cuối cùng.

 

Ít nhất Sư đoàn 3 cũng lập nên
danh phận...

 

Trong cuộc tiến quân qua châu Âu.

 

Ta đã giải phóng 12. 000 thành phố
và thị trấn.

 

Và tiêu diệt triệu rưỡi quân thù.

 

Tôi nghĩ kể từ bây giờ.

 

Làm lính giỏi.

 

Chẳng còn nghĩa lý gì cả.

 

E rằng chúng ta sẽ phải trở thành
những nhà ngoại giao.

 

Quản lý hành chánh, vân vân...

 

Chúa phù hộ chúng ta.

 

George.

 

Tôi muốn nói một điều...

 

Anh đã làm một việc xuất sắc
ở châu Âu.

 

Đúng rồi, George.

 

Tôi nghĩ người lính anh
đã tát ở Sicile.

 

Đã làm nhiều để thắng trận.

 

Nhiều hơn bất cứ người lính
nào khác trong quân đội.

 

Tôi sẽ gặp anh tối nay.

 

6g30 nhé?

 

Dài suốt cả ngàn năm.

 

Những hoàng đế La Mã
Trở về tứ các cuộc chinh phạt.

 

Đã vui hưởng vinh quang
Của chiến thắng.

 

Những cuộc diễu binh nào nhiệt...

 

Trong cuộc diễu hành.

 

Có những người thổi kèn,
Những nhạc sĩ và thù lạ.

 

Tứ những lãnh thổ bị chinh phục.

 

Cùng vời những xe kèo
Chất đầy của cải.

 

Và vũ khí bị tịch thu.

 

Kẻ chiến thắng ngồi trên
Kiệu vàng... Do ngựa kèo...

 

Các tù nhân ngơ ngác.

 

Đầy xiềng xích đi phía trước...

 

Đôi khi con cài của Hoàng đế...
Choàng ào trắng.

 

Cũng cùng đứng vời người
Trên kiệu vàng.

 

Hoặc cưỡi trên những con ngựa
Đi sau kiệu...

 

Một nô lệ đứng sau Hoàng đế...

 

Tay cầm vương miện vàng.

 

Và thầm thì vào tại người
Lời nhắc nhở...

 

Rằng mọi vinh hoa đều là phù du.